Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:03:34
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Chiêu mở lời: “Còn nữa, món quýt mật vài hôm , mang về ăn thử , hương vị cũng vô cùng tuyệt, khi ăn… cũng ngọt.”

Khương Như Ý nhắc đến quýt mật, nhớ đến lời về ‘cam chi như di’ . Nàng khẽ mím môi, vốn định , nhưng thấy nụ thoáng qua nơi khóe môi , nàng đột nhiên đổi ý định.

Khương Như Ý dừng bước, Bùi Chiêu với vẻ như : “Bùi Thiếu Doãn thích ăn là , chẳng lẽ nhận tiền của khách nhân, mà món ăn lòng họ ư, Bùi Thiếu Doãn thấy đúng ?”

Trong lời ẩn chứa một tia mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g gay gắt, chỉ Từ Tu, ngay cả Ông Ninh Quận chúa cũng tò mò về phía hai , thần sắc mang theo vẻ kinh ngạc.

Mấy ngày gặp, Khương tiểu nương tử và Bùi Thiếu Doãn đây là, đang tranh cãi ư?

Nghe Khương Như Ý những lời xa lạ như , khóe miệng Bùi Chiêu nụ lập tức biến thành nụ khổ, hướng Khương Như Ý qua, thần sắc bất đắc dĩ gọi nàng một tiếng: "Khương tiểu nương tử."

Khương Như Ý thấy trong ngữ khí của chất chứa sự lưu luyến lộ vẻ đáng thương, tâm can theo đó khẽ rung lên, nhịn mềm lòng, nét mặt cố gắng gồng giữ sự căng thẳng cũng chút chống đỡ nổi.

Bùi Chiêu tiếp tục nàng, : "Ta hôm qua Quận chúa nhắc đến món vịt mới mắt ở chỗ Khương tiểu nương tử, rằng hương vị thơm giòn ngon miệng, bởi hôm nay cũng đến nếm thử, phiền đến Khương tiểu nương tử chăng."

Khương Như Ý nhớ ngày đó, A Sái hỏi tại gửi vịt cho Bùi Thiếu Doãn.

Lúc , giọng điệu đầy vẻ ủy khuất, thấy đôi mắt đào hoa rủ xuống hơn ngày thường, khóe mắt dường như còn ửng đỏ, Khương Như Ý cuối cùng vẫn thể chống đỡ nổi.

Nàng cúi đầu : "Không phiền. Ba vị khách xin đợi lát, món ăn sẽ xong ngay."

Khương Như Ý xong câu , liền xoay , vội vàng ngoài nhã gian.

Trong nhã gian, Ông Ninh Quận chúa và Từ Tu Khương Như Ý nhanh chóng rời , đều hiếu kỳ sang Bùi Chiêu.

Ông Ninh Quận chúa hỏi: "Bùi Thiếu Doãn và Khương tiểu nương tử, cãi ?"

Bùi Chiêu đợi bóng lưng Khương Như Ý biến mất ở nhà bếp, mới từ từ thu hồi ánh mắt, lắc đầu: "Không hề."

Chỉ Từ Tu đầy đồng cảm thở dài một tiếng, đó thuật lời Khương tiểu nương tử từ chối Bùi Chiêu cho Ông Ninh Quận chúa .

Ông Ninh Quận chúa chống tay lên cằm, Từ Tu kể xong, kinh ngạc đầu Bùi Chiêu: "Nói như , Bùi Thiếu Doãn quyết định buông bỏ ?"

Bùi Chiêu thu liễm thần sắc, cực kỳ nghiêm túc đáp: "Không như Quận chúa ."

Ông Ninh Quận chúa thấy gương mặt lạnh lùng của Bùi Thiếu Doãn lộ vẻ trịnh trọng, khỏi than nhẹ một tiếng đầy ngưỡng mộ: "Hiện tại, thật sự ngưỡng mộ Khương tiểu nương tử ."

Từ Tu bên cạnh xong, nét mặt biến đổi.

Chỉ thấy Ông Ninh Quận chúa đầu, dịu dàng hướng về phía Từ Tu, khẽ hỏi: "Chỉ là , Từ lang rốt cuộc khi nào mới chịu đồng ý, cùng chuyển hành quán?"

Từ Tu biểu cảm ôn nhu của Ông Ninh Quận chúa, ho nhẹ một tiếng, vội vàng đầu đổi chủ đề.

Ông Ninh Quận chúa thấy như , u buồn thở dài một , gượng chuyện với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-242.html.]

Đợi các món ăn ba gọi dọn lên, Khương Như Ý thoáng qua Bùi Chiêu đang , với : "Đây là vịt Bùi Thiếu Doãn nhắc đến, nếu Thiếu Doãn thích, cứ dùng nhiều một chút."

Bùi Chiêu khẽ với Khương Như Ý, ôn tồn : "Được."

Hắn tự lấy một chiếc bánh tráng trong đĩa, dùng đũa gắp thịt vịt và rau ăn kèm, chấm tương ngọt, cuốn đưa miệng.

Chiếc bánh c.ắ.n chút dai mềm, thịt vịt mang theo thớ thịt, mới ăn nếu c.ắ.n đứt ngay, khó tránh khỏi tương dính bên mép, trông chút luộm thuộm.

Bùi Chiêu c.ắ.n một miếng, liền nhướng mày, về phía Khương Như Ý: "Quả nhiên hương vị cực kỳ ngon."

Khương Như Ý đôi môi đẽ của , gật đầu: "Bùi Thiếu Doãn thích là ."

(96) ---

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chỉ thấy Bùi Chiêu ăn xong miếng bánh cuốn thịt vịt , bên môi dính một vệt tương đen sẫm, làn da trắng nõn của nền, trông chút nổi bật.

Ánh mắt Khương Như Ý kìm hướng về vết tương đó, chỉ thấy môi khẽ mở, lưỡi l.i.ế.m chút tương , nhưng vẫn còn chút dầu dính da thịt, Khương Như Ý tranh khí mà đỏ mặt.

Chỉ thấy Bùi Chiêu ngước mắt nàng, khi nhận vẻ tự nhiên khuôn mặt nàng, dường như khẽ một tiếng, hỏi: "Khương tiểu nương tử gì đó?"

Lúc , Ông Ninh Quận chúa và Từ Tu còn cách như ban nãy, đang mật ăn vịt , chú ý đến cuộc đối thoại giữa Bùi Chiêu và Khương Như Ý.

Khương Như Ý đỏ mặt, nghĩ rằng nàng mới từ chối , đó nhịn lén , quả thực tử tế cho lắm.

Bùi Chiêu khẽ nhíu mày suy nghĩ một chút, đó dùng ngón tay lau qua mép môi, ngay đó ánh mắt lộ vẻ bừng tỉnh.

Hắn Khương Như Ý bằng ánh mắt sâu thẳm: "Làm phiền Khương tiểu nương tử xem giúp, còn dính nữa ?"

Khương Như Ý đối diện với ánh mắt của Bùi Chiêu, cảm thấy cả khuôn mặt nóng bừng lên, nàng vội vàng lắc đầu: "Không còn nữa, mời Bùi Thiếu Doãn, khụ, dùng chậm rãi."

Khương Như Ý xong câu , vội vàng xoay rời .

Bùi Chiêu thu ngón tay khỏi mép môi, rủ mắt xuống, nghĩ đến bộ dạng má nàng ửng hồng , ngón tay khẽ một tiếng, làn mây mù đè nặng trong lòng hai ngày nay, dần dần tan biến vô tung.

Ngày Đông chí , Khương Như Ý cùng A Sái và Tề Phi, đang gói bánh Giác Tử trong nhà bếp.

Triều đại gọi bánh bao là Giác Tử, do hình dạng giống chiếc sừng (góc) mà tên.

Khương Như Ý bên bếp lò bận rộn, nhào bột, cán bột thành những cục bột nhỏ, đó ấn dẹt cục bột, cán thành những lớp vỏ bánh độ dày đồng đều, động tác dứt khoát và nhanh nhẹn.

Tề Phi giỏi đồ bột nên đang một bên trộn nhân bánh.

A Sái thì tủm tỉm bên cạnh, tự cầm một đĩa nhỏ mứt sơn cuộn (Quả Đan Bì), ăn Khương Như Ý và Tề Phi bận rộn.

Trong lúc cán vỏ bánh, Khương Như Ý miếng mứt sơn cuộn trong tay A Sái. Kể từ ngày hôm đó lén Bùi Thiếu Doãn phát hiện, nàng thấy sơn là thấy bực bội, nhưng thể vứt , dứt khoát tất cả thành món mứt sơn cuộn chua ngọt , ngờ thành phẩm thành công, nàng thấy bình thường, nhưng A Sái đặc biệt thích.

 

Loading...