Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:04:25
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Như Ý chớp chớp mắt: “Chàng Từ Ấu Cục?”

Bùi Chiêu gật đầu.

Khương Như Ý ghế suy nghĩ, y phục tuy là nhờ mang từ Tết, nhưng giờ trời ấm áp, thể gửi thêm vài bộ áo mỏng. Đồ ăn thì nghĩ là thiếu, thì gửi thêm chút ngân lượng sang đó.

Tiểu Lục và A Như cùng mấy đứa trẻ đó đang tuổi lớn, nghĩ là háu ăn, đủ ngân lượng thì chúng sẽ ăn uống hơn.

Ngoài , gửi thêm chút đồ ăn vặt như kẹo Mạch Nha, thịt khô .

Khương Như Ý suy nghĩ một lúc, thấy Bùi Chiêu với vẻ mặt kiên nhẫn.

Khương Như Ý nghĩ : “Chàng đợi một chút, một tờ danh sách ghi , sẽ chuẩn theo đúng danh sách đó.”

Bùi Chiêu thấy nàng xong vội vã rời , bèn đưa tay kéo nàng .

Khương Như Ý dừng bước, kinh ngạc : “Bùi Thiếu Doãn còn chuyện gì ?”

Bùi Chiêu dùng ngón tay nắm lấy cổ tay Khương Như Ý, lúc mới hậu tri hậu giác nhận sự đường đột của , tai lờ mờ đỏ lên.

Trong đầu Khương Như Ý là chuyện y phục, đồ ăn vặt, nên chú ý đến việc .

Bùi Chiêu ho nhẹ một tiếng, nhưng buông , vẫn nắm chắc cổ tay nàng. Hắn ngước mắt lên, ôn tồn với Khương Như Ý: “Mỗ sẽ cùng nàng

, đỡ để nàng trong lòng lo lắng, lúc đó nhỡ sót thứ gì, phiền phức.”

Khương Như Ý gật đầu: “Cũng .”

Lúc hai đều việc trong lòng, ngay cả bữa cơm cũng kịp dùng, dứt khoát cùng khỏi nhã gian, về phía hậu viện.

Bởi vì đây đầu đến hậu viện, hơn nữa thư phòng, cho nên Bùi Chiêu tỏ hết sức tự nhiên thoải mái.

Hắn quanh thư phòng phía , cách bài trí trong thư phòng tinh tế hơn ở hoa sảnh nhiều. Không chỉ giá sách và thư án, án còn bày bút, mực, nghiên, chắc hẳn là những thứ dùng để ghi sổ sách hàng ngày.

Trên bậu cửa sổ đặt một chậu Trúc Mễ, chắc sáng sớm nay mới tưới nước, lá tre đan xen thẳng. Ngoài , cách đó xa bên tay , còn bày một đĩa hạt dưa.

Nghĩ đến cảnh Khương Như Ý ngày thường vài nét sổ sách, tiện tay cầm hạt dưa ăn một cách nhàn nhã, Bùi Chiêu bất giác mỉm .

Lại đầu giá sách, đa là sách dạy nấu ăn và những cuốn thoại bản giải trí. Ngoài , còn chiếc đèn hoa đăng mà năm ngoái sai đưa tới.

Bùi Chiêu chiếc hoa đăng đó, thấy nó đặt ở vị trí dễ thấy, hẳn là nàng thích, khóe môi cong lên một chút.

Khi đầu , thấy Khương Như Ý đang như , còn lắc lắc cổ tay đang nắm.

Dẫu Khương Như Ý chậm chạp đến mấy, suốt quãng đường nắm cổ tay buông, lúc cũng hiểu .

Khương Như Ý là hiện đại, việc đối với nàng gì to tát, chỉ là vị Bùi Thiếu Doãn , cứ nắm tay nàng chịu buông, quả thực ngoài dự liệu.

Khương Như Ý nụ ở khóe môi Bùi Thiếu Doãn, câu “Bùi Thiếu Doãn giờ thể buông tay ” định vòng vo trong miệng, biến thành: “Bùi Thiếu Doãn nếu buông, còn một cách nắm tay khác ?”

Thấy Bùi Chiêu vô cùng bất ngờ về phía , Khương Như Ý mím môi , cố tình nghịch ngợm ghé tai : “Mười ngón đan .”

(116) ---

Nào ngờ, Bùi Chiêu thật sự nghiêm túc cúi mắt suy nghĩ một lát, đó liền buông ngón tay đang nắm cổ tay nàng , chuyển sang nắm lấy bàn tay nàng, từng ngón tay đan , ngước mắt lên hỏi: “Giống như thế ?”

Lòng bàn tay hai khác về kích thước, giờ đây dán chặt , nàng thể cảm nhận sự khô ráo và ấm áp từ lòng bàn tay .

Khương Như Ý vốn chỉ trêu chọc , lúc đón nhận ánh mắt chứa ý của , cộng thêm bàn tay hai đang nắm lấy , mặt nàng nóng bừng lên. Nàng cảm thấy hành động của hình như chút tự chui đầu rọ.

Khương Như Ý cố ý nghiêm mặt, nhướng mày : “Bùi Thiếu Doãn cứ tùy tiện nắm tay nữ lang như thế, theo luật thì nên chịu hình phạt gì?”

Bùi Chiêu thật sự suy nghĩ nghiêm túc một lát, hồi lâu : “Nếu coi là kẻ háo sắc mà kiện lên nha môn, theo luật thì chịu roi vọt.”

Mắt Khương Như Ý mở lớn. Nàng kinh ngạc Bùi Chiêu, nhưng thấy xong, cả khóe mắt mày môi đều cong lên, mới đang lừa . Nàng giận, nhưng nhịn .

Bùi Chiêu bộ dạng nàng giận , cũng cong môi theo. Hắn khẽ cúi xuống, nhỏ: “Mỗ chỉ tâm duyệt Khương tiểu nương tử một mà thôi, kẻ háo sắc, cũng sẽ tùy tiện nắm tay nữ lang khác.”

Khương Như Ý cảm nhận nóng bên tai, thấy tiếng tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực. Không hiểu , nàng thấy cổ họng khô, nàng nuốt nước bọt một cái, ngẩng đầu khan với Bùi Chiêu. Đột nhiên nàng nhớ , tuy trong căn phòng chỉ nàng và Bùi Chiêu, nhưng quán ăn phía cả một phòng đầy .

Khương Như Ý ánh mắt cong cong, dáng vẻ dịu dàng thủ thỉ của , nghĩ đến cả căn phòng đầy bên ngoài...

Nàng vội vàng giãy tay khỏi tay , đến thư án, ho nhẹ một tiếng : “Ta danh sách , xin Bùi Thiếu Doãn đợi một lát, sẽ xong ngay thôi.”

Bùi Chiêu vẻ mặt nàng đỏ mang theo chút chột , đầu ngón tay xoa xoa , cũng lúc thời điểm thích hợp.

Hắn gật đầu : “Được, nếu thứ gì khó tìm, đợi lát nữa mỗ sẽ sai mua, Khương tiểu nương tử cứ việc .”

Khương Như Ý dừng động tác chữ, ngẩng đầu một cái, giữa đôi mày chứa vẻ hờn dỗi.

Thấy vẫn giữ vẻ tự nhiên thoải mái như lúc mới cửa, cuối cùng nàng cũng chịu thua, nàng mím môi, tập trung sự chú ý tờ giấy mặt.

Chờ đến khi các nha dịch Khai Phong Phủ dùng cơm xong rời , Bùi Chiêu và Khương Như Ý sớm nhã gian từ thư phòng.

Khương Như Ý trở quầy, vội vã bảo A Thược mua những thứ trong danh sách. Còn Bùi Chiêu thì tại chỗ, nhanh chậm dùng bữa, khóe môi luôn cong lên, hiển nhiên tâm trạng cực kỳ .

Trước quầy, Bùi Chiêu đưa ngân lượng cho Khương Như Ý, : “Hôm nay đa tạ Khương tiểu nương tử chiêu đãi.”

Khương Như Ý cân nhắc trọng lượng của túi ngân lượng, mặt lộ nụ rạng rỡ. Nàng khuôn mặt tuấn tú ưa của Bùi Chiêu, tâm trạng càng thêm hơn vài phần.

Khương Như Ý tươi tắn với : “Bùi Thiếu Doãn cần khách khí, hoan nghênh thường xuyên ghé thăm.”

Bùi Chiêu mỉm gật đầu: “Nhất định .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-262.html.]

Các nha dịch Khai Phong Phủ phía , bộ dạng Thiếu Doãn cùng Khương tiểu nương tử , mặt đều lộ vẻ mặt thấu hiểu ngầm.

Chờ cất túi ngân lượng , Khương Như Ý theo bóng dáng các nha dịch Khai Phong Phủ rời , nghĩ đến ngân lượng kiếm trong thời gian tính toán lúc sáng sớm, nàng tâm trạng vô cùng bếp, bảo Tề Phi và những khác mau nghỉ ngơi.

Lại qua hai ngày, cái giàn Hồ Qua mà Khương Như Ý nhắc đến từ lâu, cuối cùng cũng dựng lên.

Bản vẽ giàn Hồ Qua do Khương Như Ý đích vẽ, chiều cao của giàn cao, chỉ đến vị trí cằm của trưởng thành. Tề Phi, A Viễn và A Sơn ba cầm sào tre, dễ dàng dựng xong cái giàn, cẩn thận dùng dây thừng buộc chặt các mối nối.

Khương Như Ý bên tường, ngắm vô cùng hài lòng, cảm thấy hiện giờ trong cái sân nhỏ của , giếng nước, rau xanh, cả giàn che mát và bàn ghế. Lúc việc gì, giàn hóng gió, ngắm rau dưa trong vườn đang tươi , quả thực vô cùng tự tại.

Nếu điều gì , đó chính là quán ăn và tiểu viện đều là thuê. Sau nếu trả , sợ rằng sẽ đau lòng lắm.

Bên cạnh, A Sáo, A Viễn và A Sơn ba đang khẽ bàn luận về chuyện trồng dưa gang.

“Bây giờ chúng dựng giàn dưa gang , đợi đến mùa hè thì thể ăn dưa gang tự trồng nhỉ?”

“Món dưa gang hái xuống ăn tươi, ăn sảng khoái cực kỳ. Lúc hái, những bông hoa vàng nhỏ xinh vẫn còn nở, chỉ cần rửa qua loa bằng nước giếng, c.ắ.n một miếng, giòn ngon miệng.”

Khương Như Ý mái hiên mát mẻ, vốn dĩ trong lòng còn chút buồn bã, thấy tiếng ba trò chuyện, nàng khỏi bật .

Nếu về dưa gang, ngoại trừ ăn sống và xào, cách ăn ngon nhất mùa hè vẫn là trộn lạnh (gỏi).

Rửa sạch dưa gang, cắt bỏ hai đầu, đó đặt lên thớt lớn, dùng d.a.o đập dập, cắt thành khúc nhỏ.

Cho dưa gang cắt một chút muối, nước tương thanh và giấm lâu năm, thêm một thìa tỏi băm. Nếu thích tương mè, thì rưới thêm một thìa tương mè, trộn đều ăn một miếng, vị chua thơm khai vị, xứng đáng là món ngon giải ngấy mùa hè.

Ngoài , ở hậu thế, còn một món gỏi lạnh nổi tiếng khác, gọi là Dưa gang áo tơi.

Là dùng d.a.o cắt đều hai bên, nhưng đều cắt đứt, đợi đến khi hai bên đều cắt thành lát mỏng, dùng tay nhấc lên, dưa gang sẽ kéo từng lát như chiếc lò xo, cực kỳ thử thách đao công.

Khương Như Ý từng luyện món suốt một kỳ nghỉ hè. Ban đầu, nàng dùng đũa đặt ở hai bên để ngăn d.a.o cắt đứt, luyện thành thục, nàng thể cần đũa mà vẫn cắt nhanh và .

Nghĩ đến những chuyện cũ , nghĩ đến mùa hè năm nay thể ăn Dưa gang áo tơi, Khương Như Ý nở một nụ mãn nguyện.

Đang suy nghĩ miên man, A Sáo phía quán ăn, nhanh chóng : “Tiểu nương tử, Đường tiểu nương tử đến .”

Khương Như Ý gật đầu với A Sáo: “Ta .”

Nàng vội vàng dậy khỏi chỗ , nhanh chân quán ăn phía .

Bên trong quán ăn, hôm nay vẫn náo nhiệt.

Đường Cẩm ở một góc yên tĩnh gần cửa sổ, thấy Khương Như Ý bước , nàng tủm tỉm vẫy tay chào: “Khương tiểu nương tử.”

Khương Như Ý tiến về phía Đường Cẩm, thấy nàng hôm nay vẻ đặc biệt vui vẻ, khỏi thêm vài khuôn mặt nàng.

Khương Như Ý hỏi: “Đường tiểu nương tử hôm nay ăn gì? Vịt măng tươi, dùng chút bánh ngọt và chè nhãn nhục ngân nhĩ?”

Đường Cẩm suy nghĩ một chút, lắc đầu : “Hôm nay đói, chỉ dùng bánh nếp và chè nhãn nhục ngân nhĩ thôi. Khương tiểu nương tử nếu bận, xuống trò chuyện với một lát nhé?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khương Như Ý gật đầu, nàng bảo A Sáo bếp, còn xuống đối diện Đường Cẩm. Nàng Đường Cẩm một nữa hỏi:

“Hôm nay Đường tiểu nương tử trông vẻ đặc biệt vui vẻ?”

Đường Cẩm thấy Khương Như Ý , đầu tiên là bất ngờ mở to mắt, đó há miệng, vẻ mặt bất ngờ trở nên ngượng ngùng từng .

Khương Như Ý chớp mắt, vô cùng khó hiểu nàng, đó chợt trong lòng nàng khẽ động, kinh ngạc hỏi: “Không lẽ, là liên quan đến Đường lang quân?”

Đường Cẩm ngờ Khương Như Ý đoán trúng, nàng dứt khoát híp mắt thừa nhận: “Ừm, tối hôm qua, Đường Phi đột nhiên tìm , rằng lòng mến...”

Nói xong câu , mặt Đường Cẩm đỏ lên, nàng ngại ngùng c.ắ.n môi, tiếp.

Khương Như Ý rộ lên: “Như , thật sự chúc mừng Đường tiểu nương tử .”

Đường Cẩm thấy lời chúc mừng chân thành từ Khương Như Ý, nụ khuôn mặt nàng, cũng theo.

Cười xong, nàng cúi đầu nắm chặt góc áo: “Ta thật sự ngờ, Đường Phi những lời như .”

Khương Như Ý đối với điều thấy bất ngờ, đây lẽ là do trong cuộc mê mà thôi.

Hai hữu tình ở bên , ngoài đều thấy rõ, nhưng đối với hai , ngược ai ý thức , hoặc thể ý thức , nhưng dám dễ dàng miệng.

Trong lúc hai đang trò chuyện, A Sáo mang bánh nếp và chè nhãn nhục ngân nhĩ đến, còn chu đáo mang thêm một chén Tử tô ẩm tử cho Khương Như Ý.

Đường Cẩm cầm một miếng bánh nếp tay, chỉ ăn hai miếng, tò mò hỏi Khương Như Ý: “À, ngươi và Bùi Thiếu Doãn thế nào ? Bùi Thiếu Doãn dự định khi nào đến nhà hỏi cưới?”

Khương Như Ý mới uống một ngụm Tử tô ẩm tử, lời của Đường Cẩm cho kinh hãi ho sặc sụa, nàng liên tục xua tay. Hỏi cưới ư? Nàng , giữa nàng và Bùi Thiếu Doãn tiến triển đến mức hỏi cưới ?

Đường Cẩm trở vẻ mặt tủm tỉm ban nãy.

Nàng liếc Khương Như Ý, : “Ngươi đừng giấu , hôm đó dù đến, nhưng chuyện lan truyền khắp nha môn .”

Khương Như Ý năng chút lắp bắp: “L-lan truyền cái gì cơ?”

Đường Cẩm hì hì nàng: “Còn thể là gì nữa? Dĩ nhiên là Bùi Thiếu Doãn lòng yêu mến tiểu nương tử .”

Khương Như Ý xong, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. May quá, nàng còn tưởng ở Khai Phong Phủ tự động dựng lên một vở kịch tình duyên cho nàng chứ.

Đồng thời, nàng thầm cảm thấy may mắn, may mà hôm đó ở thư phòng, hai chỉ một tờ danh sách vội vã về, nếu , lời đồn đại lẽ còn ly kỳ hơn nữa.

Đường Cẩm tiếp tục : “Người còn , hôm đó lúc dùng bữa, Bùi Thiếu Doãn và ngươi cử chỉ mật, tinh mắt đến lúc bàn chuyện hôn nhân đại sự.”

 

Loading...