Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:04:27
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị khách vội vàng : "Ôi, đúng là nên như thế."

Khương Như Ý thu bạc, mỉm tiễn vị thực khách rời . Nghĩ đến nỗi lo lắng của các thực khách, nghĩ đến những lời Ông Ninh Quận chúa và Thanh Quận vương hôm ăn thịt thỏ, Khương Như Ý trầm tư chớp chớp mắt.

Hay là, thử tìm đến quản sự của Thanh Nguyệt Lâu hỏi thăm một chút xem ?

Cho dù bán, cũng xem như là bày tỏ ý mua của , đúng ?

Thế là, sáng sớm hôm đó, Khương Như Ý đặc biệt chải chuốt trang điểm cẩn thận, một đến Thanh Nguyệt Lâu một chuyến.

Quản sự Thanh Nguyệt Lâu Khương Như Ý trình bày ý đồ, mặt lộ vẻ kinh ngạc, hỏi Khương Như Ý: "Khương tiểu nương tử mua tòa lầu cũ của Thanh Nguyệt Lâu ?"

Khương Như Ý mỉm gật đầu, với quản sự: " ý nghĩ , chỉ là quý chủ nhân bằng lòng cắt ái , ngoài , cũng hỏi giá cả."

Quản sự vị Khương tiểu nương tử đoan tú mắt, nếu chỉ coi nàng là đối tác ăn, thì giờ đây thực sự chút khâm phục. Chưa đến việc đủ tiền mua , chỉ riêng dũng khí thôi cũng đáng để bằng con mắt khác.

Quản sự và Khương Như Ý cũng coi như quen , y suy nghĩ một lát : "Khương tiểu nương tử mở lời hỏi, mỗ bằng lòng giúp tiểu nương tử chuyện . Quay đầu nhất định tiểu nương tử hỏi một chút. Chẳng qua, chủ nhân nhà mỗ dẫn phu nhân du ngoạn phương nam từ mùa xuân , vẫn trở về, Khương tiểu nương tử e là đợi một chút."

Khương Như Ý vốn chỉ hỏi thử, nay quản sự bằng lòng giúp đỡ, đây là một niềm vui ngoài ý .

Nàng vội vàng gật đầu: "Đương nhiên nên đợi quý chủ nhân trở về."

Tiếp đó, nàng cảm ơn quản sự: "Bất kể chuyện thành , đều cảm ơn quản sự bằng lòng giúp đỡ."

Quản sự Thanh Nguyệt Lâu vội vàng xua tay với Khương Như Ý, nhớ đến món Khô tạc Thù du đoạn ăn mấy ngày nay, y nhịn cảm thán: "Hôm qua mỗ thấy tiểu nhị mang về một phần, tò mò nếm thử một miếng, chỉ cảm thấy từng ăn qua món ăn giòn thơm như . Khương tiểu nương tử tâm tư linh xảo, khó trách mới đầy một năm, kế hoạch mua tửu lầu."

Khương Như Ý tiếng cảm thán của quản sự, ngờ đối phương cũng là một yêu thích ăn cay.

Nàng vẻ mặt đầy cảm thán của quản sự Thanh Nguyệt Lâu, trong lòng chỉ cảm thấy vô cùng bất ngờ, nếu như , việc quản sự bằng lòng giúp đỡ , lẽ trong đó còn công lao của món Khô tạc Thù du đoạn nữa?

Mặc dù chuyện mua tửu lầu kết quả, nhưng ít cũng hy vọng.

Khương Như Ý tâm trạng cực kỳ , mở cửa sổ Thực điếm, hít sâu một khí trong lành. Đến buổi chiều, nàng nhớ đến món ăn hiếm thấy .

Tranh thủ lúc buổi chiều khách đông, Khương Như Ý dẫn A Thược phố dạo chơi.

Giờ đây, trong ngày xuân, gió mát thổi nhẹ nhàng, cành liễu hai bên sông Biện Hà đung đưa theo gió, ngọn cây vọng tiếng chim hót thanh thúy. Khương Như Ý và A Thược hai dọc theo sông Biện Hà, cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu.

Đến một cây đại thụ, thật trùng hợp, Khương Như Ý gặp bán tôm sông năm ngoái.

Tiểu phiến thấy Khương Như Ý, quen thuộc: "Khương tiểu nương tử hôm nay mua thứ gì? Có còn mua cá tôm sông ?"

Khương Như Ý lắc đầu. Nàng hết chiếc giỏ tre của tiểu phiến , thấy bên trong đựng ít tôm sông, rõ ràng là mới đ.á.n.h bắt lên hôm nay, đều còn sống nhảy tanh tách.

Nàng hỏi tiểu phiến: "Hôm nay ăn cá tôm, chỗ ngươi món ăn nào thường thấy ?"

Tiểu phiến Khương tiểu nương tử món thường thấy, ngược suy nghĩ một lúc.

Ngay đó dường như nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu Khương Như Ý, .

Khương Như Ý mở to mắt: "Thật sự ?"

Tiểu phiến gật gật đầu : "Thứ thường thấy đúng là , bất quá đồ vật nhà quê mò từ ao bùn , sợ rằng Khương tiểu nương tử quen ăn."

Khương Như Ý vội vàng hỏi là cái gì.

Tiểu phiến : "Món ăn thường nhật trong ngày xuân, cá tôm đều xuống sông bắt. Nếu ngẫu nhiên lười biếng, tìm chút gì giải thèm, trong thôn liền ao bùn hoặc ruộng nước mò ốc ăn."

"Ốc chỉ cần chỗ nào nước là , hơn nữa tiết Thanh Minh là tươi non béo nhất, vị tanh bùn cũng nhẹ. Nếu tháng Năm, thì ăn nữa. Khương tiểu nương tử nếu ăn, mỗ liền trở về kiếm chút mang tới."

Khương Như Ý mắt sáng lên, nàng vội vàng gật đầu, lấy bạc đưa qua: "Vậy phiền . Đây là tiền đặt cọc mua ốc, nếu lượng đủ, phiền đưa đến cho nhiều một chút."

Tiểu phiến thấy Khương Như Ý đưa tiền sảng khoái, vội vàng gật đầu nhận lấy, đợi bắt ốc, sẽ đưa đến Thực điếm cho Khương tiểu nương tử.

Khương Như Ý cám ơn tiểu phiến , tâm mãn ý túc về.

Trên đường về, Khương Như Ý thấy A Thược vẻ mặt hiếu kỳ, nàng kể cho A Thược về cách ăn ốc.

Trên bờ sông, A Thược đầu bán cá tôm một cái, hiếu kỳ hỏi Khương Như Ý: "Tiểu nương tử, ốc thật sự ngon đến ?"

Bất quá, tiểu nương tử bảo tiểu phiến đưa đến nhiều ốc, chắc là ngon .

Khương Như Ý hỏi nàng: "Ngươi ăn qua ?"

Thấy A Thược lắc đầu, Khương Như Ý với nàng: "Ốc cũng là một loại ốc đồng, sinh sống ở đáy hồ, ao đầm hoặc ruộng nước, trong mùa xuân là dễ kiếm nhất."

"Ốc bên ngoài vỏ, từng vòng từng vòng như hình nón tháp. Sau khi mua về, tiên rửa sạch ngâm trong nước trong, thêm vài giọt dầu mè (hương du) nước, đó siêng năng nước. Đợi ốc nhả hết bùn cát, dùng bột mì trộn đều để rửa vỏ ốc vài ."

"Mang ốc rửa sạch dùng kìm kẹp bỏ đuôi vỏ nhọn , đó đổ nồi xào. Bất kể là xào cùng tỏi băm (toán dong), thêm tương đậu tương hoặc tương bột (diện tương) để kho đỏ, màu sắc khi xào đều óng ánh đậm đà, bên ngoài bọc đầy một lớp nước sốt nồng đậm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-264.html.]

"Khi ăn, dùng một que tre khêu mở nắp vỏ ngoài, khều thịt ốc bên trong . Lúc thịt ốc hút đủ nước sốt, thịt tươi non vô cùng béo, nhai dai dai, ăn mặn thơm, miệng. Đặc biệt thích hợp khi ăn lúc rảnh rỗi."

Khương Như Ý đến đây, tiếc nuối rằng triều đại còn du nhập lạc hoa sinh (đậu phộng).

Bằng , ốc mà kết hợp với lạc chiên giòn, trộn thêm một đĩa tai heo lạnh, bên trong cho thêm nhiều giấm và tỏi băm, nếu ngày nào đó khẩu vị ăn cơm, đừng thấy ba món đều món chính, nhưng tuyệt đối là thần khí đưa cơm.

A Thược lời Khương Như Ý , nếu còn chút do dự với món ốc , thì lúc nuốt nước miếng, trong lòng đầy mong chờ.

Tiểu phiến thu tiền đặt cọc của Khương Như Ý, hành động vô cùng lanh lẹ. Đến sáng sớm ngày hôm , Khương Như Ý mở cửa Thực điếm, liền thấy tiểu phiến đang xách một giỏ tre đầy ốc, đợi ở cửa Thực điếm.

Khương Như Ý kinh ngạc hỏi: "Nhanh như đưa tới ?"

Tiểu phiến biểu cảm kinh hỉ của Khương Như Ý, hỏi một tiếng, đó : "Cả giỏ đều là ốc Khương tiểu nương tử . Tối hôm qua mỗ nhờ cùng thôn và trẻ con xuống ruộng mò, ban đêm đặt trong nước trong để nhả bùn cát cả đêm, sáng sớm nay liền lập tức đưa tới. Tiểu nương tử xem những thứ đủ ?"

Khương Như Ý cái giỏ tre nặng trịch, vội vàng gật đầu: "Đủ , đa tạ các vị lang quân và tiểu lang quân giúp đỡ."

Tiểu phiến Khương Như Ý lời cảm ơn, vội vàng xua tay cần, Khương tiểu nương tử cần khách khí như .

Khương Như Ý trả tiền, đó liền để A Viễn xách cái giỏ tre , tâm trạng cực kỳ hướng phòng bếp đến.

A Thược hôm qua Khương Như Ý qua cách ăn ốc, hôm nay thấy nhiều như một giỏ lớn, vẻ mặt chờ mong theo trong phòng bếp.

Tề Phi đang ở trong phòng bếp kiểm kê nguyên liệu nấu ăn hôm nay cần dùng, thấy A Viễn xách cái giỏ tre , bên trong, đó khó hiểu chỉ hỏi: "Tiểu nương tử mua nhiều cái như , đều tính toán là tự ăn ?"

Khương Như Ý thấy Tề Phi dáng vẻ tránh xa ba thước, hết với : "Mấy chúng ăn , nếu , thể xem như món ăn thời vụ, bán cho khách tới ăn cơm hôm nay."

Hiện giờ Khương Ký ngoại trừ các món sổ tre nhỏ, cách vài ngày cũng sẽ mắt món ăn thời vụ, ví dụ như Khô tạc Thù du đoạn vài ngày , ví dụ như ốc thường hôm nay.

Đối với những món ăn vặt hoặc thức ăn ngẫu nhiên xuất hiện , các thực khách chỉ dễ dàng chấp nhận, thậm chí còn thích thú một cách kỳ lạ.

Mỗi vặn gặp Khương Ký bán món ăn thời vụ , thực khách ăn đều khoe khoang một phen, những vị khách ăn thấy, thường là một trận hối hận đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân.

Đợi thấy Khương Như Ý, liền nhịn trách cứ: "Mỗ hôm qua vặn việc, đến Thực điếm ăn cơm chứ?"

"Khương tiểu nương tử món ăn thời vụ , nếu bán thêm hai ngày thì . Hôm qua ăn qua một , thật sự là thèm, ngược đem cái bụng tham ăn câu ."

Khương Như Ý tiếng oán giận của thực khách, hết sức bất đắc dĩ , đầy mặt áy náy trả lời: "Thật sự vì chuyện khác, mà là nguyên liệu nấu ăn quả thật khó kiếm."

Các vị khách Khương tiểu nương tử là sự thật, oán giận thì oán giận, nhưng đều hiểu gật gật đầu, trong lòng thề, nếu gặp Khương Ký bán món ăn thời vụ, nhất định gọi thêm hai phần, ăn một cho thèm.

Bởi vì chuyện , Khương Như Ý kinh ngạc phát hiện, khách quen gần đây đến Thực điếm càng thêm siêng năng. Hơn nữa câu đầu tiên khi cửa chính là hỏi A Thược, hôm nay bán món ăn thời vụ .

Trong phòng bếp, Khương Như Ý cùng Tề Phi chuyện, để A Viễn cùng A Sơn, đem ốc trong giỏ tre lượt đổ hai cái chậu lớn, dùng nước rửa sạch hai , đó thêm dầu mè, bắt đầu nhả bùn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tiểu phiến bán cá tôm thu bạc, việc quả thật kỹ lưỡng. Bởi vì đêm qua nhả bùn cát một đêm, cho nên bùn cát hôm nay liền nhiều.

Khương Như Ý nhớ tới hương vị ốc, cho nên múc hai chậu nhỏ, tính toán một chậu dùng tỏi băm xào, một chậu khác thì thành Ốc Xào Tương.

Thấy Khương Như Ý thớt "đát đát đát" cắt tỏi băm, chuẩn đoạn thù du, thanh tương, tương ngọt cùng hoa hồi, lá nguyệt quế và các hương liệu khác. Không chỉ A Thược, ngay cả Tề Phi cũng hiếu kỳ ghé xem.

Khương Như Ý vẻ mặt hiếu kỳ của Tề Phi, nhịn khó hiểu hỏi: "Ngươi thích ăn cái ?"

Nhìn bộ dáng né tránh kịp, rõ ràng thích ăn ốc , giờ đột nhiên hứng thú?

Tề Phi lắc đầu với Khương Như Ý: "Không thích ăn, chỉ là ở trại cướp, đám sơn phỉ đều dùng nước trắng luộc ăn, mùi vị thật sự là... Tiểu nương tử đây là tính toán xào ?"

Khương Như Ý lời Tề Phi , mặt lộ một bộ biểu cảm khó tả, hết sức đồng tình một cái.

Ốc sinh hoạt tại trong bùn cát, cần thêm gừng thêm rượu mới thể che giấu vị tanh, nếu chỉ dùng nước trắng luộc, mùi vị chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ nhíu mày.

Khương Như Ý vỗ vỗ vai Tề Phi, an ủi: "Yên tâm, hôm nay nhất định để ngươi ăn Ốc Xào Tương ngon."

Đợi chuẩn gừng tỏi và hương liệu, Khương Như Ý bắc nồi lên đổ dầu, hết đem hương liệu đổ trong nồi phi thơm, đó đem ốc trong chậu nhỏ đổ , múc một muỗng lớn tương . Xẻng xào cùng ốc phát tiếng va chạm thanh thúy, đem cả nồi ốc xào vài , đó dọc theo vành nồi đổ một muỗng lớn rượu.

Cùng theo "xì xèo" một trận âm thanh vang lên, trong nồi bốc lên sương trắng, một cỗ mùi rượu lẫn với mùi tương từ trong nồi tản mát . Vỏ ốc rửa vô cùng sạch sẽ, lúc bên bọc một tầng nước tương bóng loáng, Tề Phi cùng A Thược ở một bên, nhịn cùng nuốt một ngụm nước miếng.

A Thược hít hít cái mũi cảm thán: "Thật thơm."

Tề Phi cũng hết sức tán đồng gật gật đầu, hiển nhiên mùi vị ốc luộc nước trắng , quên ở ót .

Khương Như Ý đem Ốc Xào Tương từ trong nồi múc , nữa bắc nồi xào ốc tỏi băm. Trong chốc lát, trong phòng bếp mùi tương lẫn với tỏi băm nồng đậm, thèm đến mức trong miệng ngừng tiết nước miếng.

Đợi Khương Như Ý đem hai đĩa ốc xào xong bày lên bàn, A Thược bốn ngửi mùi thơm nồng đậm , ngừng nuốt nước miếng, nhất thời nên ăn đĩa nào .

Khương Như Ý rửa sạch tay, xoay đến bên cạnh bàn, bốn bộ dáng do dự , khó hiểu chớp chớp mắt: "Còn thất thần gì? Ăn ."

"Ấy."

Vẫn là A Thược phản ứng , nàng từ một bên cầm lên que tre chuẩn , dựa theo phương pháp tiểu nương tử dạy nàng, hết đem nắp vỏ khêu mở, từ bên trong khều thịt ốc, bỏ trong miệng.

 

Loading...