Quán ăn nhỏ Như Ý ở Biện Kinh - Chương 276
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:04:50
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Như Ý lời tiểu lang quân Bùi Thập , vội vàng về phía Bùi Thị Lang và Tống phu nhân, mặt lộ vẻ áy náy: "Đã phiền hai vị trưởng bối đợi lâu, là do chúng suy tính chu đáo."
Bùi Chiêu đưa tay đặt vô thanh lên lưng Khương Như Ý, hiệu nàng cần bận tâm. Chàng mỉm gọi Bùi Thị Lang và Tống phu nhân: "Tam thúc, Tam thẩm."
Bùi Thị Lang trông vẻ trầm , nhưng Tống phu nhân nắm chặt hai tay , thỉnh thoảng liếc Khương Như Ý. Xem , bà còn căng thẳng hơn cả đến bái phỏng như nàng.
Bùi Thị Lang khẽ ho một tiếng, mở lời với Khương Như Ý: "Khương tiểu nương tử khách khí , và phu nhân đợi lâu lắm, cần Thập Nhi linh tinh."
Bùi Thập phụ đang căng thẳng, lưng thẳng tắp vì đầu trải qua trường hợp thế , ủy khuất bĩu môi.
Khương Như Ý tiên gật đầu, đó vái chào hai : "Bùi Thị Lang, Tống phu nhân, hôm nay nhiều điều phiền toái ."
Tống phu nhân thấy Khương Như Ý , bà cũng bật .
Bà bước nhanh đến mặt Khương Như Ý, mật kéo tay nàng : "Nói gì mà phiền toái phiền toái, Khương tiểu nương tử lời khách sáo . Lần đầu tiên gặp tiểu nương tử, cảm thấy duyên với tiểu nương tử. Không ngờ, duyên phận ở chỗ đây."
Tống phu nhân nhắc đến chuyện năm ngoái, mặt lộ vẻ cảm khái.
Nàng kéo Khương Như Ý xuống bên cạnh, sai dâng điểm và ẩm tử, ân cần hỏi Khương Như Ý đường nóng bức , cảm thán mùa hạ năm nay đến sớm, uống chút ẩm tử giải nhiệt là hợp nhất.
Nghe Tống thị về ẩm tử giải nhiệt, Khương Như Ý chợt nhớ vài phương pháp giải nhiệt.
Nàng với Tống thị: “Tuy giờ tiết trời bắt đầu nóng lên, nhưng vẫn đến lúc dùng băng, nếu thấy ẩm tử nhiệt độ thường đủ để giải nhiệt, chi bằng đổi sang dùng nước giếng để ướp lạnh. Đợi thêm vài hôm nữa, khi chợ bán dưa hấu, thì hãy rửa sạch dưa hấu, đó thả một thùng gỗ, dìm xuống giếng nước mà ướp.”
“Dưa hấu ướp lạnh ăn chỉ thanh mát giải nhiệt, mà còn dễ gây đau bụng.”
Tống thị Khương Như Ý về phương pháp ướp lạnh , ngừng gật đầu, khen Khương tiểu nương tử cách .
Nghe Tống thị và Khương Như Ý tùy ý chuyện nhà, bầu khí trong sảnh cuối cùng cũng giãn , vẻ căng thẳng mặt Bùi Thị lang cũng tan biến, lộ vài phần hiền từ của bậc trưởng bối.
Tuy nhiên, nghĩ đến thế của Khương Như Ý, Bùi Thị lang thở dài thật sâu.
Hắn sang Khương Như Ý : “Thời trẻ, mỗ từng vô cùng yêu thích rượu. Lệnh tôn chỉ phóng khoáng hào sảng, mà còn cực giỏi tìm kiếm Quỳnh tương Thôn nhưỡng (rượu ngon), mỗ may mắn cùng uống nhiều , cho đến ...”
Nói đến đây, mặt Bùi Thị lang lộ một vẻ đau buồn.
Khương Như Ý Bùi Thị lang nhắc đến chuyện cũ của phụ , sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng, bầu khí trong sảnh chút ngưng trệ, nhất thời ai lời nào.
Bùi Thị lang nhớ chuyện xưa, một thời gian dài gần như đoạn tuyệt với rượu. May mắn , tiểu nương tử ngây thơ ngày nào giờ lớn, xinh lộng lẫy, chỉ mở đại tửu lầu, mà còn gặp một mối nhân duyên .
Bùi Thị lang hiếm hoi nghiêm mặt Bùi Chiêu, : “Từ Khiêm, tuy ngươi là cháu ruột của , nhưng Khương tiểu nương tử cũng là con gái của cố nhân ngày xưa. Nếu ngươi phụ lòng Khương tiểu nương tử, sẽ thỉnh gia pháp đó.”
Bùi Chiêu trịnh trọng hành lễ với Bùi Thị lang: “Tam thúc yên lòng, mỗ nhất định trọn đời trọn kiếp, chỉ một lòng đối đãi chân thành với A Ý mà thôi.”
Bùi Thị lang thấy vẻ mặt trịnh trọng của Bùi Chiêu, mày giãn , còn Tống thị thì tủm tỉm nháy mắt với Khương Như Ý, ngay cả Bùi Thập bên cạnh cũng nhếch mép trộm.
Khương Như Ý đón nhận ánh mắt của cả nhà Bùi Thị lang, mặt nàng nóng bừng như lửa đốt.
Sau khi rời khỏi phủ Thị lang, Khương Như Ý vẫn chằm chằm cái cây lớn đối diện đường, thất thần.
Bùi Chiêu nắm lấy tay nàng bên cạnh, cúi đầu hỏi: “A Ý, đang suy nghĩ chi ?”
Khương Như Ý hồn, nhận vẻ lo lắng trong giọng của , nàng nở một nụ : “Không gì, đang nghĩ Thái lầu Hoan môn bên ngoài tửu lầu nên treo thêm ít đèn lồng nữa , và giá treo đèn lồng cũng nên cao hơn một chút. Đợi đến khi đêm xuống, đèn hoa rực rỡ, nhất định sẽ vô cùng mắt.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bùi Chiêu dường như suy nghĩ kỹ về cảnh tượng đó, gật đầu: “Cảnh tượng , nghĩ hẳn là lắm.”
Ánh mắt Khương Như Ý sáng lên, nàng đầu phủ Thị lang một cái, cảm thấy nỗi buồn cuối cùng trong lòng cũng nhanh chóng tiêu tan hết.
Khương Như Ý vui vẻ : “Đã , chúng mau về , giờ bảo thợ sửa kích cỡ vẫn còn kịp.”
Bùi Chiêu đáp một tiếng, bước lên xe ngựa cùng Khương Như Ý, hai cùng về Khương Ký.
Gió nhẹ thổi qua ngọn cây trong ngày hè, lá cây xào xạc. Bùi Chiêu vén rèm xe, thoáng qua cái cây lớn đối diện đường khi nãy.
Trong xe, Khương Như Ý tò mò ghé sát , nàng cái cây lớn , nở một nụ rạng rỡ hỏi: “Bùi lang quân đang gì thế?”
Bùi Chiêu , buông rèm xe xuống, đưa tay ôm Khương Như Ý lòng: “Không gì cả. A Ý, thật sớm ngày thành hôn cùng nàng.”
Khương Như Ý ngẩng đầu lên từ trong lòng , thấy sắc mặt ửng hồng. Khương Như Ý vùi đầu lòng , nhẹ đáp một tiếng: “Ừm.”
Nghe Khương Ký sắp chuyển từ quán ăn thành tửu lầu, các thực khách háo hức chúc mừng, nghĩ đến việc sắp tới thể đến Khương Ký dùng bữa, kêu than một hồi đau khổ.
May mắn , Khương Như Ý chủ yếu thi công ở tầng hai, nên thời gian đóng cửa sẽ lâu, các thực khách mới yên tâm trở .
Sau khi yên tâm, các thực khách hỏi Khương Như Ý: “Đợi đến khi Khương Ký tửu lầu khai trương, Khương tiểu nương tử nơi thể bán rượu chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-an-nho-nhu-y-o-bien-kinh/chuong-276.html.]
“Đến lúc đó tầng hai phòng riêng, gian tầng một sẽ càng rộng rãi hơn. Trước còn thấy Khương Ký nhỏ, giờ thì vặn .”
Khương Như Ý mỉm gật đầu, với khách: “Đến lúc đó tầng hai sẽ cải tạo thành phòng riêng, các vị khách thích yên tĩnh thể lên tầng hai dùng bữa. Nếu thích náo nhiệt, dù là giữ nguyên ở tầng một, lên tầng hai, đều cả. Có điều, đến lúc đó các vị khách đến sớm một chút.”
Lời đùa của Khương Như Ý thốt , các vị khách xung quanh đều bật .
Trong đó nhiều khách quen, lời của Khương tiểu nương tử, khỏi nhớ trải nghiệm xếp hàng chờ chỗ ở Khương Ký hồi .
Có vị khách cảm khái : “Nói đến xếp hàng, khi Khương Ký mắt dịch vụ đóng gói mang , xếp hàng ít .”
Khương Như Ý vị khách nhắc đến chuyện năm ngoái, cũng tỏ vẻ cảm khái gật đầu. Hiện giờ chỗ trong quán ăn nhiều hơn, khách chọn đóng gói mang cũng giảm nhiều, nhưng chiếc bàn dài và hộp đựng thức ăn vẫn giữ .
Trong lòng Khương Như Ý chợt động, dù cũng là đang trang trí tầng hai, nhà bếp tầng một vẫn thể sử dụng bình thường. Chi bằng, nhân lúc trang trí mấy ngày , chuyên mở một ô cửa sổ, để phục vụ thực khách đóng gói món ăn mang ?
Đang suy nghĩ, vị khách đề nghị: “Theo thấy, Khương tiểu nương tử mở tửu lầu, chi bằng mở thêm vài chi nhánh nữa, đến lúc đó dù khách đông đến mấy, cũng cần tranh chỗ .”
Khương Như Ý vị khách quen vẽ viễn cảnh lớn cho , nghĩ đến tiền tích lũy bỏ , khỏi chớp chớp mắt, nàng đón nhận ánh mắt mong chờ của các vị khách xung quanh, vội vàng chuyển sang chuyện khác.
Buổi chiều, các thợ xây đến Khương Ký từ sớm, bắt đầu bận rộn ở tầng hai.
Hôm qua, khi các thợ xây đến đo kích thước Thái lầu Hoan môn, Khương Như Ý lên tầng hai xem . Bố cục tầng hai đại khái giống tầng một, chỉ là nhà bếp, diện tích cũng nhỏ hơn.
Tuy nhiên, nếu cải tạo thành phòng riêng, lượng sẽ nhiều gấp đôi so với hiện tại, mà diện tích cũng rộng rãi hơn.
Khương Như Ý sơ qua ý tưởng của với các thợ xây, vì quen , nàng dứt khoát giao phó để các thợ xây việc.
Công việc ngày đầu tiên chủ yếu là vận chuyển đồ lặt vặt ở tầng hai, thỉnh thoảng tiếng đồ vật va chạm với sàn nhà vọng xuống. Sau khi tầng hai dọn trống, sẽ tiến hành dọn dẹp đơn giản.
Khương Như Ý phái A Thược, A Viễn và A Sơn ba giám sát công việc, còn thì tựa quầy phía , tiếp tục suy nghĩ về việc cung cấp dịch vụ đóng gói mang cho khách.
(136) ---
Tề Phi đối diện Khương Như Ý, tò mò ngẩng đầu nàng hỏi: “Tiểu nương tử định bán Lãnh đào mang ?”
Khương Như Ý híp mắt gật đầu: “Phải đó, hiện giờ tửu lầu chúng cần trang trí tầng hai, tầng một ảnh hưởng, là mùa hè, nhiệt độ cũng thích hợp. Vì thế nghĩ, chi bằng mắt món Lãnh đào mùa hè, để thực khách đóng gói mang về, dù dùng bữa chính ăn lót đều thích hợp.”
Tề Phi Khương Như Ý , đồng tình: “Tiểu nương tử bán Lãnh đào thì cứ bán , dù cũng đơn giản, thấy vấn đề gì.”
Khương Như Ý híp mắt gật đầu, đó tiếp tục bàn bạc với Tề Phi về các loại nước sốt dùng cho Lãnh đào.
“Lương bì mùa hè của chúng bán chạy nhất, đương nhiên Lãnh đào sốt mè tỏi. Ngoài , Gà xé phay trộn lạnh năm ngoái ưa chuộng, kết hợp với Lãnh đào cũng hợp khẩu vị. Ngoài , thêm một loại thịt lợn sốt tương và nấm nữa nhé.”
Khương Như Ý bẻ ngón tay tính toán, với Tề Phi, Tề Phi đều gật đầu ghi nhớ.
Ban đầu Tề Phi thấy gì đặc biệt, nhưng giờ tiểu nương tử về các loại nước sốt, tả sinh động như thật, cảm thấy hứng thú bất ngờ.
Nhân lúc các thợ xây đang bận rộn ở tầng hai, Khương Như Ý và Tề Phi dứt khoát nhà bếp, thử vài bát Lãnh đào mời các thợ xây nếm thử.
Lãnh đào gần giống món Mì lạnh (Lương miến) thời , cần luộc mì chín, vớt để ráo nước, đó thêm tương và nguyên liệu trộn đều.
Tề Phi dùng cái vá lớn vớt Lãnh đào từ trong nồi . Lúc để ý, giờ mới bất ngờ nhận thấy món Lãnh đào mà tiểu nương tử , vì vớt ráo nước nên đặc biệt thích hợp để đóng gói mang .
Khương Như Ý với : “Lãnh đào khi vớt cho qua nước lạnh một , như ăn mới dai ngon. Ngoài , hỏi khách hàng nước sốt là ăn ngay đợi về nhà mới ăn, nếu mang về nhà ăn, thì chỉ cần rưới lên , đợi khách ăn thì tự trộn đều là .”
Đây là phương pháp mà Khương Như Ý từng dùng khi đóng gói Lương bì cho Khai Phong Phủ năm ngoái. Lúc nàng dặn dò Tề Phi kỹ lưỡng, tránh để quên nhắc nhở khách.
Tề Phi vội vàng gật đầu: “Tiểu nương tử yên tâm, nhớ hết .”
Khương Như Ý tươi tắn đến bên bếp lò, dùng bát lớn pha sốt mè tỏi, đó bắc nồi đun nước sôi, cho ức gà luộc chín vớt , xé nhỏ thành sợi.
Ức gà khi luộc chín chuyển sang màu trắng, từng sợi mảnh đặt trong bát Lãnh đào, bên rưới nước sốt, cần ăn, chỉ thôi thấy lòng thanh mát.
Khương Như Ý bảo Tề Phi bưng Lãnh đào sốt mè và Lãnh đào gà xé phay trộn xong, hai cùng lên tầng hai, hết bảo A Thược ba bọn họ nghỉ ngơi một chút, đó chia cho các thợ xây.
A Thược cầm một bát sốt mè, ăn một miếng liền với Khương Như Ý: “Phương pháp của tiểu nương tử quả là tuyệt vời, rõ ràng Lãnh đào sốt mè , dùng nước tỏi và dưa chuột giống như Lương bì, nhưng ăn là một hương vị khác.”
A Viễn và A Sơn tò mò bát Lãnh đào gà xé phay trong tay, tiên nếm thử gà xé phay, đó gắp Lãnh đào miệng, chỉ thấy gà xé phay tươi ngon, Lãnh đào dai mát, hai ăn gật đầu lia lịa: “Tiểu nương tử, Lãnh đào ngon thật.”
Khương Như Ý bảo A Viễn và A Sơn ăn chậm , các thợ xây: “Nếu Lãnh đào mùa hè đóng gói mang , các vị thấy thế nào?”
Các thợ xây câu hỏi của Khương Như Ý, đồng loạt gật đầu.
Một thợ xây : “Tiểu nương tử, Lãnh đào mùa hè ăn tiện lợi, hương vị ngon, nếu đóng gói mang , mỗ nhất định sẽ mua.”