Thực Diệp Mộ cần giải thích cặn kẽ như , nếu là khác, cô chỉ cần gạch vàng là vật liệu động năng là .
nghĩ đến phận của Tống Yến Châu, Diệp Mộ giải thích kỹ hơn một chút, thể dùng đến?
Dù dùng đến thì với tư cách là quân nhân, việc mở mang kiến thức cũng thể mở rộng tầm .
Nhìn Tống Yến Châu hứng thú với tinh tế cao võ, Diệp Mộ chọn xong vật liệu cần thiết cho bộ giáp của Ong Nhỏ xuống lầu:
"Làm xong của sẽ thiết kế cho một bộ cơ giáp, nếu hứng thú thì lát nữa thể thử áo giáp, dù tinh thần lực của hai đều là cấp S. mà liệu cơ thể của và giống , liệu đo chắc chắn sẽ cao hơn Ong Nhỏ, bản lợi thế trong việc sử dụng áo giáp , nên thể sẽ thấy rõ sự nâng cấp."
"Khó mà đ.á.n.h giá việc cải tiến và tối ưu hóa áo giáp thực sự hiệu quả ."
Tống Yến Châu hiểu ý cô, ý cô là thể cho thử nghiệm, chơi cho vui, nhưng đối với cô thì giúp gì nhiều.
Anh thật sự hứng thú: "Vậy lát nữa thử xem ."
"Được." Diệp Mộ mỉm , xuống lầu tiếp tục chế tạo áo giáp, Tống Yến Châu bên cạnh, dùng não quang trong phòng nghiên cứu để tìm kiếm và những thứ mà cảm thấy hứng thú.
Bây giờ cũng còn tập trung việc tìm kiếm thông tin liên quan đến gian nữa, mà tìm hiểu sâu hơn về những khía cạnh khác.
Xem thử thế giới tương lai như thế nào.
Chế tạo xong áo giáp, hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, Tống Yến Châu thời gian, nhắc nhở cô:
"Đến giờ lên lớp , đừng đến muộn nữa."
Thái độ của Sở Du đối với cô, Tống Yến Châu thấy rõ ràng, hiển nhiên là rèn luyện Diệp Mộ.
Anh cũng cảm thấy Diệp Mộ thích hợp để lính, cho dù là theo thời đại của là theo thời đại tinh tế thì cũng đều thích hợp.
cô ghi dữ liệu áo giáp não quang, từng bộ phận áo giáp đang kiểm tra diện trong các thiết trong suốt.
Rõ ràng, cô cũng thích hợp để nghiên cứu, đầu óc nhạy bén.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Đây chính là thiên tài, thiên tài diện.
Diệp Mộ suy nghĩ một chút, : "Hay là, em lên lớp , ở đây trông chừng giúp em."
"Anh?" Tống Yến Châu chút bất ngờ, Diệp Mộ gật đầu: "Với độ nhạy bén của , chắc là . Nếu , não quang cũng sẽ ghi , lúc đó em xem kiểm tra cũng , chỉ là mất thời gian."
Tống Yến Châu mím môi: "Để thử xem."
Diệp Mộ dặn dò như thế nào cũng mất hơn mười phút, Tống Yến Châu chăm chú lắng , trong lòng thầm kinh ngạc, cứ tưởng chỉ cần đây chằm chằm dữ liệu là , thực chất là thực hiện nhiều phép tính và ghi chép.
Tất nhiên Diệp Mộ thể để một mới như Tống Yến Châu hết việc, mà chỉ đưa một phương pháp đơn giản cứng nhắc, cố gắng giảm bớt khối lượng công việc của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-70-nha-nghien-cuu-khoa-hoc-bi-dai-lao-cung-chieu-thanh-tieu-kieu-the/chuong-745.html.]
Sau khi xong, cô hỏi: "Có thao tác và dữ liệu nào hiểu ?"
"Không ." Tống Yến Châu lắc đầu, từ quả cầu dữ liệu của não quang, kéo một màn hình não quang mới, bày cho cô xem một trong những thao tác mà cô .
Động tác trôi chảy, khiến Diệp Mộ sáng mắt, lẽ tố chất nghiên cứu: "Vậy phiền , em lên lớp đây."
"Được."
Giọng của Tống Yến Châu dứt, bóng dáng bên cạnh lóe lên biến mất khỏi thế giới ảo, trong phòng nghiên cứu chỉ còn một bận rộn mấy màn hình não quang.
"Tới hả? Cứ tưởng hôm nay cô cũng đến muộn, ngờ đến sớm."
Sau khi xem thời khóa biểu, Diệp Mộ lái xe trượt điện đến khu huấn luyện T với tốc độ chóng mặt. Bạch Ngộ đang đợi cô ở cổng, thấy cô đến là vẫy tay.
Khu huấn luyện T là khu huấn luyện tác chiến liên hợp của Học viện Quân sự Liên Ưng, sáng nay sẽ diễn buổi huấn luyện liên hợp với Học viện Thợ Cơ khí.
Bạch Ngộ dẫn cô chạy qua khu tập trung của vài lớp, Diệp Mộ thấy một giọng quen thuộc:
"Chỉ huy—"
Diệp Mộ theo hướng phát tiếng , Trạm Ngọc đang ở vị trí lớp A1 vẫy tay với cô.
Cô đáp một tiếng, trong đám nam sinh lớp A1 đang buôn chuyện rôm rả lập tức mấy cặp mắt về phía cô, ngay đó, mấy cũng đồng thanh gọi "chỉ huy" như máy phát nhạc.
Chưa đến giờ lớp, các giáo quan cũng tới nên Bạch Hạc Dã chạy tót khỏi hàng ngũ, lao thẳng về phía Diệp Mộ, nhào tới ôm chầm lấy cô, suýt chút nữa là đè bẹp cô.
"Làm gì như ch.ó thế, xuống mau!"
Bạch Ngộ giơ chân đạp khỏi lưng Diệp Mộ.
"Chỉ huy, lát nữa chúng lập đội nhé, hai đừng chạy lung tung!"
Tống Tư U và Trạm Ngọc chậm rãi bước tới, liếc Diệp Mộ, chút nghi ngờ hỏi:
"Chỉ huy và Bạch Ngộ học cùng lớp ?"
Bạch Ngộ hất cằm: " , và chỉ huy là đồng đội cũ, ăn ý lắm."
Diệp Mộ mở trí não, xem qua phần giới thiệu về khóa học:
"Hôm nay là huấn luyện liên hợp với thợ cơ khí, chia lớp lập đội ?"
"Huấn luyện liên hợp là tự do lập đội, chỉ huấn luyện đối kháng theo lớp mới chia lớp thôi."