"Lao công, giàu ?"
Hai từ  thật khó để đặt cạnh .
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc trong mắt Đường Tình, Vu Na liếc  bộ quần áo xám xịt của  lao công. Bộ quần áo trông bình thường, nhưng vạt áo  nhẹ nhàng bay trong gió, như   trọng lượng.
"Trên  cô  mặc là lụa Thiên Trúc, một loại lụa đặc biệt từ Ấn Độ, chất liệu bền bỉ nhưng mát mẻ, thoáng khí, giá một mét  thể sánh ngang vàng. Còn chiếc vòng cổ cô  đeo là một viên ngọc hồng tâm, màu đỏ tươi, sáng bóng, chất ngọc mịn màng, trong suốt, là loại 'hồng phỉ' cực phẩm hiếm !"
Trước đó, khi   đàn ông béo va , chiếc vòng cổ của  lao công lộ  một nửa, viên ngọc đỏ lấp lánh  Vu Na tinh mắt phát hiện.
Tuy nhiên, điều họ   thấy là phía  viên ngọc  khắc hai chữ nhỏ: "Nhất Niệm".
Nghe xong lời Vu Na, Đường Tình càng nhíu mày. Có gia tài như ,     lao công?
Lý An Kỳ tức giận  chằm chằm   lao công, nhưng cô   từ từ bước tới  mặt Lý An Kỳ, chăm chú quan sát khuôn mặt cô.
Da cô trắng mịn,  ánh nắng thậm chí  thấy một lỗ chân lông nào.
"Gương mặt của cô,  động d.a.o kéo."
...
...
Câu   khiến Lý An Kỳ lập tức đưa tay lên mặt, trong mắt thoáng hiện sự hoảng loạn.
Khuôn mặt cô đúng là  phẫu thuật thẩm mỹ!
 chuyện  ngoài vị bác sĩ ngầm  thực hiện cho cô,  ai  cả!
Bà lao công ,   cô   thể  ?!
"Toàn  nhảm,   động   mặt  ?"
Lý An Kỳ cố gắng  để che giấu sự lúng túng.
Đường Tình giật ,  về phía Lý An Kỳ. Sau lời nhắc nhở , cô chợt nhận , khuôn mặt Lý An Kỳ quả thật quá  hảo.
Sống mũi cao thẳng, chóp mũi nhỏ nhắn tinh xảo, đường hàm mịn màng nhưng thiếu  độ cong tự nhiên.
Chẳng lẽ Lý An Kỳ thật sự  phẫu thuật thẩm mỹ?
Ở thời điểm , phẫu thuật thẩm mỹ là điều cực kỳ hiếm, thậm chí khái niệm  còn  phổ biến.
Nếu Lý An Kỳ  phẫu thuật, vị bác sĩ thực hiện chắc chắn   tay nghề siêu việt,  để  sẹo, thậm chí   tự nhiên đến mức cô  thể nhận .
Vậy    lao công   thể  thấy?
"Ngu xuẩn." Người lao công nhíu mày, lạnh lùng quở trách. "Tướng mặt của cô vốn là tướng phú quý, mặt tròn đầy, mũi tròn trịa, nhưng cô  động d.a.o kéo  những chỗ  nhất. Tướng mặt  phá hủy, vận mệnh  đổi  , cả đời cô..."
Nói đến đây,  lao công  cúi xuống,   bụng Lý An Kỳ.
Ánh  đó khiến Lý An Kỳ cảm thấy một luồng khí lạnh thấu xương.
Vân Vũ
"...   ?"
Ngay cả Lý An Kỳ cũng  nhận , giọng cô run nhẹ khi  câu .
"Nghiệp oan hài nhi, khó giải lắm... Ôi..."
Người lao công lắc đầu,  thèm  Lý An Kỳ nữa,   hướng về phía Đường Tình.
"Bà... bà  rõ , cả đời  sẽ thế nào? Nghiệp oan hài nhi là gì?"
Lý An Kỳ vội vàng đuổi theo. Trước đó cô còn khinh thường  lao công , nhưng vài câu  đơn giản của bà   khiến cô hoảng loạn.
  lao công     ý định tiếp tục trò chuyện với Lý An Kỳ. Bà  bước thẳng tới  mặt Đường Tình, ngước , trong mắt lóe lên ánh sáng kinh ngạc.
"Ồ..."
Những lời  lao công  với Lý An Kỳ, Vu Na  rõ từng chữ.
Cô nhận    chắc chắn là bậc thầy về tướng !
"Đại sư,  gì   ?"
Giọng Vu Na chân thành, thái độ thành khẩn,   khác với vẻ kiêu ngạo của Lý An Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-259-hy-bao-qua-that-la-thien-menh-chi-nu.html.]
"Song sinh mệnh cách..."
Bốn từ đơn giản  như một tiếng sét giữa trời quang, khiến lòng Đường Tình chấn động.
"Đại sư! Ngài   điều gì?"
Ngay cả Đường Tình cũng gọi bà  là "đại sư". Song sinh mệnh cách, bà  thật sự   cô là  trọng sinh?
Dù  quá tin  tướng , nhưng  lao công  mắt,  đúng hơn là vị đại sư , chắc chắn là bậc thầy trong lĩnh vực .
Mặt mềm mại, mắt sáng như trăng , mũi cao thẳng tôn lên vẻ quý phái, đây là tướng mặt đại phú đại quý.
 giữa tướng mặt   một bóng mờ song song, khiến khí chất của cô trở nên mơ hồ.
Đặc biệt là cung tử nữ, vốn dày đầy là điềm lành, nhưng   một luồng khí mờ bao quanh.
"Mệnh cách của cô kỳ lạ,  thuộc về thế gian , nhưng   tướng đại cát."
Người lao công  xong   Vu Na một cái. "Cô  nhất nên  theo bên cạnh cô , mới  thể vượt qua kiếp nạn thiên mệnh."
Từ lúc  thấy Vu Na,  lao công  từng dành một ánh  nào cho cô.
Tướng mặt của cô,  cần xem cũng !
Toàn bộ khuôn mặt  khí đen bao phủ, đại hung chi tướng.
Theo  mệnh, cô   thể sống quá một tháng.
 khi Vu Na  cạnh Đường Tình, giữa chân mày   một sợi khí trắng, đó chính là tia hy vọng duy nhất của cô.
Lời  ngắn gọn  càng khiến Đường Tình khâm phục.
Cô thật sự  thuộc về thế giới , nhưng đại sư   Vu Na  kiếp nạn thiên mệnh...
Cô chợt nghĩ tới Phương Đình Sơn!
Người  thể mang tai họa đến cho Vu Na, ngoài    còn ai khác.
"Đa tạ đại sư chỉ điểm."
Đường Tình nghiêm túc cúi chào  lao công.
Dù   vì  bà  đột nhiên xuất hiện, nhưng lời nhắc nhở  vô cùng quan trọng!
Cô vốn  lo lắng Vu Na sẽ gặp bất trắc, giờ đây  càng thêm khẳng định.
"  thể xem đứa bé của cô ?"
Người lao công cuối cùng đưa mắt  về phía Hỷ Bảo đang  Đường Tình bồng  tay.
Ánh mắt của bà  lúc  tràn đầy sự nóng lòng, khác hẳn với vẻ bình thản lúc .
Đường Tình  Hỷ Bảo. Từ khi  lao công xuất hiện, nụ   mặt Hỷ Bảo  biến mất, hai tay nhỏ nắm chặt như hai cục bánh bao trắng xinh, đôi mắt tròn xoe chăm chú  đối phương.
Không một chút vui vẻ.
Đường Tình cảm thấy phản ứng của Hỷ Bảo  chút kỳ lạ, liền ôm con  lòng,  xoay .
"Bé còn nhỏ,  nhút nhát."
Hỷ Bảo từ lúc chào đời  bao giờ sợ  lạ.
Gặp ai cũng  toe toét, vui vẻ hồn nhiên.
Chỉ hôm nay, khi  thấy vị đại sư , bé lập tức  đổi, thậm chí còn nhíu mày, giống hệt biểu cảm thường ngày của Nhị Bảo.
Dù Đường Tình che chở cho Hỷ Bảo, nhưng ánh mắt  lao công vẫn đặt lên khuôn mặt nhỏ bé. Chỉ một cái , biểu cảm của bà  lập tức  đổi.
Tướng mặt của đứa bé...  là như thế ?!
Sau khi nhận  điện báo của Liễu Hồng Đậu, bà  lập tức tới Dung Thành.
Trong điện báo, Liễu Hồng Đậu báo về giờ sinh của Đại Bảo, nhưng   bà   tình cờ gặp Hỷ Bảo.
Đứa bé , quả thật là thiên mệnh chi nữ!
Người lao công mặc áo xám, chính là đại sư tướng  Nhất Niệm mà Liễu Hồng Đậu hết lòng tin tưởng!
Nhất Niệm cả đời xem tướng vô  , nhưng đây là  đầu tiên bà  gặp trường hợp như , thật khó tin!