Đại sư Nhất Niệm mặc áo mưa, trong phòng bệnh.
Cửa sổ phòng bệnh mở rộng, mưa xối , những vết chân ướt nhẹp in sàn cho thấy cô từ cửa sổ.
Ánh mắt Đường Tình chớp nhanh, bởi trong vòng tay Nhất Niệm, chính là Hỷ Bảo.
Có lẽ vì quá nhiều, khi Đường Tình ngất , Hỷ Bảo cũng giấc ngủ. Kỷ Tiểu Mỹ đặt Hỷ Bảo chiếc giường bệnh sát tường.
Nhất Niệm nhân cơ hội ôm lấy Hỷ Bảo, tiểu bảo bối nhíu mày, dường như giấc ngủ cũng chẳng yên.
"Trả Hỷ Bảo cho ."
Đường Tình bước tới, cảnh giác Nhất Niệm giơ tay đòi.
Trong lòng cô cảm thấy kỳ lạ, trong những gặp Nhất Niệm, chỉ một cô cảm nhận sự nguy hiểm từ cô , đó là gặp Nhất Niệm tại sân nhỏ của Liễu Hồng Đậu.
Nhất Niệm vẻ cảnh giác của Đường Tình, chỉ nhún vai trả Hỷ Bảo cho cô.
Ôm Hỷ Bảo lòng, Đường Tình thở phào nhẹ nhõm, định thêm gì với Nhất Niệm, định rời khỏi phòng bệnh.
Kỷ Quân Trạch vẫn đang chờ cô...
"Trong mệnh cách của Kỷ Quân Trạch, ắt kiếp nạn . sống chết, quyền lựa chọn trong tay em."
Nhất Niệm lạnh lùng buông lời.
Câu khiến bước chân Đường Tình đột nhiên dừng .
"Họ cứu Kỷ Quân Trạch , chỉ Liễu Hồng Đậu mới ."
Khi Nhất Niệm nhắc đến Liễu Hồng Đậu, Đường Tình mới như thấy tia hy vọng, cô đầu hỏi Nhất Niệm:
"Hồng Đậu đang ở ?"
"Cô cứu , chỉ trong một niệm của . Ta cho phép , trong một niệm của em."
Nhất Niệm phẩy những giọt mưa mu bàn tay, thời tiết ẩm ướt khiến cô khó chịu, làn da cũng cảm thấy dính dính.
"Ngươi gì?"
Đường Tình thẳng thắn hỏi.
Nhất Niệm thể đuổi theo đến tận đây, chắc chắn cô theo dõi cô từ lâu.
Bây giờ cô thời gian để chuyện vô ích, Nhất Niệm , ắt hẳn là mục đích.
Nhất Niệm nhẹ, gật đầu với Đường Tình:
"Em thẳng thắn, cũng vòng vo. Ta nhận Hỷ Bảo đồ , em cho nó bái sư phụ, sẽ để Liễu Hồng Đậu cứu Kỷ Quân Trạch."
Yêu cầu của Nhất Niệm vẻ quá đáng.
Dù cô cũng giỏi tướng , Hỷ Bảo cũng thực sự thiên phú trong lĩnh vực .
Đường Tình ôm chặt Hỷ Bảo, khẽ hỏi: "Chỉ đơn giản thôi?"
"Đương nhiên... . Một khi thành đồ của , nó theo . Ba năm , sẽ trả nó nguyên vẹn."
Nhất Niệm thực tách Hỷ Bảo khỏi vòng tay của Đường Tình!
"Ngươi đừng mơ!!!"
Đường Tình cần suy nghĩ liền cự tuyệt, Hỷ Bảo còn quá nhỏ, mới chỉ tròn trăm ngày, để Hỷ Bảo rời xa cô, chi bằng g.i.ế.c cô còn hơn!
"Anh hai, hai! Anh tỉnh , chúng em ..."
"Con trai của , đây , đau nữa, đau nữa ..."
"Lão Kỷ! Thằng nhóc , mở mắt cho tao!!!"
Từ bên ngoài vang lên tiếng của Kỷ Tiểu Mỹ và Lý Quế Vân, ngay cả tiếng gào thét của Phó Dịch Thừa cũng lẫn tiếng nức nở.
Đường Tình thấy những âm thanh đó, run rẩy.
Vân Vũ
"Liễu Hồng Đậu dù giỏi đến , thể khiến c.h.ế.t sống ?!"
Đường Tình vẫn giữ chút lý trí cuối cùng.
Nhất Niệm chỉ nhạt, nắm tay Đường Tình dẫn cô đến cửa phòng bệnh, chỉ về phía :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-442-con-gai-va-chong-em-chi-duoc-chon-mot.html.]
"Em xem đó là ai?"
Đường Tình ngẩng đầu , chỉ thấy bên cạnh Kỷ Quân Trạch một phụ nữ mặc đồ y tá, đeo khẩu trang, đôi mắt hạnh đầy mê hoặc. Chỉ một cái , Đường Tình nhận ngay.
Liễu Hồng Đậu!!!
Liễu Hồng Đậu mặc đồ y tá, bàn tay thon thả đặt cổ tay Kỷ Quân Trạch, nàng nhíu mày, ánh mắt Đường Tình nghiêm túc, như ép buộc.
"Ta thể khiến sống, cũng thể khiến chết. Tất cả chỉ trong một niệm của em..."
Nhất Niệm sát bên Đường Tình, thì thầm, ánh mắt đổ dồn về phía Hỷ Bảo trong vòng tay cô.
Cuối cùng cô cũng chờ cơ hội, chỉ cần mang Hỷ Bảo , mục đích của cô sẽ đạt !
Đùng đùng đùng!
Trong khoảnh khắc , mắt Đường Tình bừng sáng, cô rõ Liễu Hồng Đậu giả vờ lo lắng nắm tay Kỷ Quân Trạch, nhưng thực trong tay nàng đang cầm một cây kim bạc, mũi kim cắm nửa chừng cổ tay .
"Hồng Đậu..."
Đường Tình Liễu Hồng Đậu thể tin nổi, trong mắt tràn ngập hoài nghi và chất vấn.
Liễu Hồng Đậu dám thẳng mắt Đường Tình, chỉ cúi đầu, khuôn mặt tái nhợt của Kỷ Quân Trạch, vẻ mặt kiều mị của nàng tràn ngập sự áy náy.
Đường Tình...
Xin , chỉ thể .
Từ chia tay , Nhất Niệm bắt Liễu Hồng Đậu theo dõi sát từng hành động của Đường Tình. Khi họ phát hiện Phó Dịch Thừa lái xe đón Đường Tình, cả hai liền đuổi theo.
Ngay từ đầu, mục tiêu của Nhất Niệm chính là Hỷ Bảo.
Cố ý để Liễu Hồng Đậu tiếp cận Đường Tình, giúp cô tạo dựng phong trào "nước chảy vàng rơi", chữa bệnh cho Đại Bảo, tất cả chỉ để lấy lòng tin của Đường Tình.
Không ngờ Đường Tình luôn cảnh giác, mắc bẫy.
Nhất Niệm đành nhân cơ hội , đoạt lấy Hỷ Bảo từ tay Đường Tình.
"Con gái chồng, em chỉ chọn một."
Giọng lạnh lùng của Nhất Niệm vang lên.
Cô vẫy tay với Liễu Hồng Đậu, Đường Tình tận mắt thấy cây kim trong tay Liễu Hồng Đậu từ từ đ.â.m sâu cổ tay Kỷ Quân Trạch.
"Không!!! Đừng!!!"
Đường Tình quỳ sụp xuống, nước mắt giàn giụa, liên tục giơ tay hiệu cho Liễu Hồng Đậu dừng .
Liễu Hồng Đậu vẻ đau khổ của Đường Tình, lòng nỡ, dừng động tác tay.
Trong thời gian quen Đường Tình, nàng cô luôn kiêu hãnh, bao giờ cúi đầu ai, nhưng giờ vì Kỷ Quân Trạch, cô quỳ xuống.
"Đưa Hỷ Bảo cho ."
Nhất Niệm giơ tay về phía Đường Tình.
Đường Tình đứa con gái bé bỏng trong lòng, Kỷ Quân Trạch đang thoi thóp, cô nhắm mắt, giọt lệ lăn dài má.
Một bên là Hỷ Bảo, một bên là Kỷ Quân Trạch, bất kỳ lựa chọn nào, cô cũng thể từ bỏ.
"Đại sư Nhất Niệm, nếu là ngài, ngài sẽ chọn gì?"
Đường Tình hỏi bằng giọng run rẩy, tay nỡ vuốt ve khuôn mặt nhỏ xinh của Hỷ Bảo, con gái cô, nó còn quá bé...
"Ta đương nhiên chọn bản , bất kỳ ai cũng chỉ là quân cờ, thể vứt bỏ."
Ánh mắt Nhất Niệm lạnh lùng vô tình.
Hỷ Bảo dường như cảm nhận nỗi đau của Đường Tình, tiểu bảo bối từ từ mở mắt, tay nhỏ nắm chặt ngón tay cô.
Ê a...
Tiếng bi bô của Hỷ Bảo vang lên, trái tim Đường Tình như bóp nghẹt, cô nhắm mắt hít sâu, từ từ bế Hỷ Bảo lên. Nhất Niệm thấy động tác của cô, ánh mắt lóe lên vẻ phấn khích.
Cuối cùng... cô cũng chờ !!!