"À ..."
"Oa oa oa..."
"Hu hu hu..."
Ba nhóc tỳ giường tầng , tay chân nhỏ nhắn ngừng đập loạn xạ, Nhị Bảo vẫn giữ thói quen nắm chặt đồng ngũ kim châu trong tay. Chúng ê a phát những âm thanh ngộ nghĩnh, trông như đang trò chuyện với .
"Tiểu Đường, chúng kìa, thật sự chẳng sợ chút nào."
Vu Na đang tã cho Nhị Bảo, ba nhóc từ lúc lên tàu đến giờ thậm chí lấy một tiếng.
"Không chỉ sợ, chúng còn vẻ cực kỳ phấn khích nữa."
Bạch Linh Lung bế Đại Bảo lên, cẩn thận kiểm tra cơ thể của nhóc. Cặp mắt tròn xoe của nhóc tì hiếu kỳ chằm chằm Bạch Linh Lung, ngây ngô.
Hôm nay, Đường Tình đặc biệt cho ba nhóc mặc bộ quần áo nhỏ mà Vu Na cho chúng trong tiệc trăm ngày.
Hình chú hổ nhỏ, mèo con cùng một chú cáo nhỏ, khi bước nhà ga thu hút bao nhiêu ánh . Ba đứa trẻ bụ bẫm, trắng trẻo như búp bê, đáng yêu đến mức khó cưỡng.
"Hỷ Bảo, chúng sắp đến Dương Thành , vui nào?"
Đường Tình cũng bế Hỷ Bảo, véo nhẹ chiếc má phúng phính hồng hào của nhóc.
Hỷ Bảo nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đ.ấ.m nhỏ, dứt khoát đập lên đập xuống, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng như quả táo chín.
"Xem Hỷ Bảo thích nhỉ, chúng lên đường thôi!!!"
Nhìn thấy Hỷ Bảo vui vẻ như , Đường Tình cũng yên tâm phần nào.
Cô cúi xuống, lấy túi hành lý chân, định lấy bình sữa cho Hỷ Bảo, đột nhiên chiếc túi màu đen bên cạnh khẽ động đậy.
Đường Tình giật , chiếc túi động đậy nữa.
Gâu ư...
Một tiếng kêu nhỏ vang lên, Đường Tình còn kịp định thần, ba nhóc đồng loạt về phía chiếc túi đen đất.
Oa oa oa...
Hỷ Bảo giơ tay phía , Đường Tình cảm thấy tim đập thình thịch.
Chẳng lẽ là...
Đường Tình nhanh chóng kéo khóa túi hành lý, một bóng đen vụt lao , chiếc tai nhỏ xinh xắn lấp ló trong ánh sáng.
"Tiểu Thất!!"
"Tiểu Thất!!!"
Vu Na và Bạch Linh Lung đồng thanh gọi, ánh mắt đều tràn ngập kinh ngạc.
Gâu!
Tiểu Thất vui mừng sủa một tiếng, đuôi vẫy rối rít.
khi thấy ánh mắt của Đường Tình, nó lập tức cụp tai xuống, tiếng sủa nhỏ dần.
"Tiểu Thất, mày... mày... mày ..."
Đường Tình nên lời.
Lần đến Dương Thành, cô vốn dĩ định mang theo Tiểu Thất.
Nếu dắt chó nhà ga, chắc chắn sẽ ngăn .
Vì , cô nghĩ khi đến Dương Thành, nếu cơ hội sẽ Dung Thành bằng ô tô đón Tiểu Thất .
cô ngờ rằng, Tiểu Thất tự chui túi hành lý, lén lút theo chân !
Nhìn đống quần áo rơi từ túi, Đường Tình chợt nhớ lúc đầu cô chỉ bỏ vài bộ, đó Đường Thiên Kiều gọi .
Khi , cô thấy túi đầy, tưởng Vu Na giúp xếp đồ nên kéo khóa ngay.
Cô nào ngờ, Tiểu Thất trốn trong đó!
"Tiểu Thất, mày trong lâu thế, ngột lắm ? Có ?"
Vu Na bế Nhị Bảo, cúi xuống xoa đầu Tiểu Thất, lo lắng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-485-tieu-that-len-lut-len-tau-gap-phai-tieu-thu-so-cho-kieu-kieu.html.]
Gâu!
Tiểu Thất lập tức phấn chấn, dậy sủa một tiếng.
"Tiểu Thất, mày thông minh thật đấy!"
Ánh mắt Vu Na tràn ngập niềm vui, ban đầu cô nỡ rời xa Tiểu Thất, ngờ nó thông minh đến , tự tìm cách theo chân.
"Tiểu Đường, là chúng mang Tiểu Thất đến Dương Thành luôn , dù nó cũng lên tàu ."
Tiểu Thất hiểu lời Vu Na, vểnh tai lên, ánh mắt đầy hy vọng Đường Tình.
À ...
Hỷ Bảo cũng giơ tay, vuốt ve Tiểu Thất.
Ngay cả Nhị Bảo vốn điềm tĩnh cũng đặt bàn tay nhỏ xíu lên đầu Tiểu Thất.
Ba nhóc quá với Tiểu Thất, hễ thấy nó là thể yên, mặt mũi rạng rỡ hết cả.
Nhìn ánh mắt mong đợi của Vu Na, Đường Tình cúi xuống Tiểu Thất.
"Tiểu Thất lên tàu , chỉ cần phát hiện thì..."
Lời Đường Tình dứt, một bóng mảnh mai ở cửa toa tàu, giọng ẻo lả vang lên.
"Trời ơi!! Sao chó tàu ! sợ chó lắm, tiếp viên, tiếp viên !"
Người phụ nữ ở cửa toa hét lớn, nhưng tiếp viên đến toa 4, thấy gì cả.
"Xong , phát hiện !"
Vu Na lo lắng che chở cho Tiểu Thất, Đường Tình cô gái ở cửa, đột nhiên lên tiếng.
"Nguyễn Bảo Bảo?"
Nghe thấy ai đó gọi tên , Nguyễn Bảo Bảo giật , Đường Tình, mặt mũi ngơ ngác.
"Chủ tiệm Đường, là chị!!"
Mái tóc xoăn của Nguyễn Bảo Bảo chăm sóc cẩn thận, cô mặc một chiếc váy trắng dài, khuôn mặt xinh khiến cô trở thành một điểm nổi bật.
"Em... cũng ở toa ?"
Đường Tình chỉ về phía toa của họ.
"Vâng, em ở toa , giường tầng 01."
Nguyễn Bảo Bảo gật đầu, thấy Tiểu Thất bên cạnh Vu Na, cau mày .
"Nhà ai vô ý thức thế! Trên tàu mang chó lên, ?"
Vu Na ngượng ngùng, Tiểu Thất ngoan ngoãn bên cạnh, hề kêu nửa lời.
Đường Tình Nguyễn Bảo Bảo, kéo cô toa tàu, liếc xung quanh, thấy tiếp viên .
"Á!!"
Nguyễn Bảo Bảo giật , nhảy lên giường bên cạnh, ánh mắt cảnh giác Tiểu Thất.
"Con chó c.h.ế.t tiệt , cắn tao ! Chủ tiệm Đường, mau... mau gọi tiếp viên đến, đuổi nó xuống tàu . Mau lên!"
Nguyễn Bảo Bảo vẻ thật sự sợ chó, run rẩy, hét lớn.
Tiểu Thất qua huấn luyện, kích động khi đối phương đang hoảng loạn.
Nó im lặng xuống đất, cụp tai, từ từ lùi về phía , thu gầm giường.
Thân hình Tiểu Thất nhỏ, gian gầm giường chật hẹp, gần như ép sát xương sống của nó, khiến nó khó chịu.
Tiểu Thất kêu một tiếng, chỉ ngoan ngoãn co ro gầm giường, đầu gục xuống đất, hai chân che miệng, đôi mắt tròn xoe Nguyễn Bảo Bảo.
Nó chứng minh với cô rằng hề ý định tấn công.
Nguyễn Bảo Bảo quan tâm, từ nhỏ cô chó đuổi cắn, hễ thấy chó là tê dại.
Vân Vũ
"Chủ tiệm Đường, mau lên! Gọi tiếp viên đến đuổi con ch.ó c.h.ế.t tiệt , đuổi nó mau!"