"Chúng   thôi!"
Kỷ Quân Trạch nắm tay Đường Tình, lợi dụng lúc hỗn loạn, cùng  lẻn  trong sân.
Vì đám cháy, cả ngư thôn trở nên hỗn loạn, vô   chạy  khỏi nhà, hối hả tìm cách dập lửa.
 nơi đây  là nhà gỗ, thêm  đó   những thùng nhiên liệu  chất xúc tác, ngọn lửa càng cháy càng mạnh,  thể dập tắt ngay .
Khi hai  bước  sân, mới phát hiện nơi đây  thiết kế theo phong cách sân vườn Nhật Bản, với hành lang uốn lượn bên dòng suối nhỏ, mang một vẻ   riêng.
"Linh Lung  ở đây ?"
Đường Tình khẽ hỏi.
May mắn là trong sân  nhiều hòn non bộ và hành lang dài, hai   chỗ để ẩn náu.
"Chúng  tìm xem, nếu họ giữ Linh Lung , chắc chắn sẽ ở trong ."
Tiếng ồn ào bên ngoài vẫn  ngừng.
Ngọn lửa ngày càng lớn, Kỷ Quân Trạch dẫn Đường Tình  sâu  trong sân, hai   vòng qua nhiều ngóc ngách, cuối cùng phát hiện một căn phòng treo đầy hoa giấy bên ngoài,  trang trí bằng những dải lụa đỏ, trông giống như phòng tân hôn.
"Có  là đây ?"
Đường Tình khẽ hỏi.
"Chắc là..."
Kỷ Quân Trạch  mở miệng, bỗng  thấy tiếng bước chân gấp gáp. Một  phụ nữ từ trong phòng chạy , mở cửa định hét lên.
"Da su..."
Kỷ Quân Trạch nhận  cô  đang định kêu cứu.
Đột nhiên, một bàn tay từ phía  vươn , một chưởng mạnh đánh  vai khiến  phụ nữ ngã xuống, mắt nhắm nghiền, lập tức bất tỉnh.
Cảnh tượng  khiến Đường Tình giật , Kỷ Quân Trạch nhanh chóng  che chắn cho cô.
Khi  phụ nữ ngã xuống, bóng  phía  bước . Đường Tình ngẩng lên , thấy Giang Hoài  đó với vẻ mặt lạnh lùng.
"Giang Hoài!!"
Đường Tình  ngờ Giang Hoài  tìm đến đây nhanh hơn cả họ.
"Chị Tình,  Kỷ, em  tìm thấy Linh Lung !"
Giang Hoài vội ,     trong phòng.
Đường Tình vội chạy theo,  thấy một bóng  mặc đồ trắng đang   chiếu tatami.
Vân Vũ
Lại gần xem kỹ, cô nhận  đó là một phụ nữ với lớp trang điểm đặc trưng của Nhật Bản, khuôn mặt trắng bệch, đôi môi chấm một điểm son đỏ, trông  xa lạ.
"Linh Lung!!!"
Đường Tình  kỹ, nhanh chóng nhận   đó.
Cô  mặc   bộ đồ cưới truyền thống của Nhật, đang  nhắm mắt.
"Cô    ? Tại   thế ..."
Đường Tình  Giang Hoài,  cũng nhíu mày, "Vừa  em  theo lối , phát hiện căn phòng. Khi bước , thấy  phụ nữ  đang ép Linh Lung uống thuốc! Sau đó cô  liền bất tỉnh!"
Giang Hoài chỉ   phụ nữ   đánh gục  sàn.
"Thuốc?"
Đường Tình  đầu,  thấy chiếc bình thuốc vỡ tan bên cạnh.
Bạch Linh Lung mặc lễ phục,   ép uống thuốc, cô nghĩ kỹ một chút, trong lòng bỗng run lên.
Loại thuốc ... chẳng lẽ là...?
"Kỷ Quân Trạch!"
Đường Tình  Kỷ Quân Trạch,  cũng lập tức hiểu ý cô.
"Giang Hoài, mau đưa cô  , về tìm Liễu Hồng Đậu!"
Dù thuốc đó là gì  nữa, chắc chắn   thứ  lành!
Phải nhanh chóng đưa cô  về, nhờ Liễu Hồng Đậu kiểm tra.
"Vâng!"
Giang Hoài cúi xuống, bế Bạch Linh Lung lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-702-gap-dai-hoa-chay-thoi.html.]
"Chị Tình, giúp em một chút, em cõng cô  sẽ tiện hơn."
Đường Tình gật đầu, giúp Giang Hoài đỡ Bạch Linh Lung lên lưng.
"Lúc nãy em  qua, phát hiện một chỗ khá kín đáo, chúng  rút lui từ đó!"
Giang Hoài cõng Bạch Linh Lung, bước  ngoài.
"Được."
Kỷ Quân Trạch gật đầu,  theo  Giang Hoài. Đường Tình cũng định  theo, nhưng ánh mắt cô lướt qua chiếc tatami nơi Bạch Linh Lung  , thấy hai chậu hoa quân tử lan đặt bên cạnh.
Những chậu hoa   chăm sóc  cẩn thận, khác hẳn với những cây họ thấy trong nhà  đó.
"Kỷ Quân Trạch!"
Đường Tình  , lấy một chậu quân tử lan đưa cho Kỷ Quân Trạch,  cô cầm luôn chậu còn .
"Đi thôi!!"
Kỷ Quân Trạch  hai chậu hoa  tay,  hiểu  Đường Tình.
"Bọn họ   chuyện , những chậu hoa  cũng chẳng  của họ! Chúng  chỉ là lấy của  giàu chia cho  nghèo thôi!"
Đường Tình chớp mắt.
Cô nhanh trí nghĩ  cách!
Những chậu quân tử lan    , nếu đem bán chắc chắn  vài nghìn tệ!
Bạch Linh Lung   du học, chắc chắn cần tiền,  tiền của cô   đây  dùng để mua cửa hàng cho Bạch Tiểu Liên, giờ chẳng còn bao nhiêu.
Bọn cướp biển ở ngư thôn   chỉ  chuyện , còn bắt giữ Bạch Linh Lung, thậm chí định ép cô  vợ.
Vậy hai chậu hoa , coi như bồi thường cho Linh Lung !
Kỷ Quân Trạch  xong,  nhịn  ,  âu yếm gật đầu, cầm chậu hoa  tay.
"Được,  em."
Ba  rời khỏi phòng tân hôn, theo lối của Giang Hoài   ngoài.
Con đường Giang Hoài tìm thấy quả thật  kín đáo, họ  đến một bức tường thấp, trèo qua và đưa Bạch Linh Lung  ngoài.
"Chúng  đến bến tàu ngay!"
Kỷ Quân Trạch  ngờ  chuyện  suôn sẻ đến thế.
Ba   định rời , đột nhiên gã Răng Hô dẫn theo một nhóm  từ ngõ hẻm bên cạnh xuất hiện. Phía   là hơn chục tên, tay cầm ống thép, khí thế hung hãn.
"Tìm mấy tên khốn đó  cho tao!"
Gã Răng Hô hét lớn, tay vung ống thép, ngẩng lên  thấy ba  họ, tay ôm chậu hoa, lưng cõng Bạch Linh Lung,  cách họ  đầy năm mét.
"Là chúng mày!"
Gã Răng Hô trợn mắt  ba , liếc  cô dâu  lưng Giang Hoài, khi thấy chậu quân tử lan  tay Đường Tình,  lập tức gào lên: "Nhanh! Bắt lấy bọn chúng!!!"
Theo lệnh của , đám  phía  ào ào xông lên, tay giơ cao ống thép.
"Gọi ! Gọi !!"
Gã Răng Hô như  kích động,  tại chỗ hét lớn. Tiếng hét của  khiến vô  bước chân khác đổ xô tới.
"Chạy thôi!!!"
Kỷ Quân Trạch hét lên, nhưng phát hiện Giang Hoài  cõng Bạch Linh Lung chạy xa mất .
Tên  dù đang cõng  nhưng chạy cực nhanh, chỉ vài bước  cách xa cả trăm mét.
"Hắn chạy nhanh thật!!"
Đường Tình cắn răng, Kỷ Quân Trạch nắm tay cô bắt đầu chạy như bay.
Phía  họ, một đám  đang đuổi theo.
Lúc , lửa  gần tàn, ngay cả Đại Môn Nhất Lang cũng chạy tới. Gã Răng Hô    chỉ trỏ, miệng lảm nhảm thứ tiếng khó hiểu.
Nghe xong, sắc mặt Đại Môn Nhất Lang tối sầm, tát cho gã Răng Hô một cái.
"Gọi cả làng , tìm bọn chúng về, xé xác chúng !!!"