Người đàn ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt điển trai, ngũ quan cao ráo, thậm chí còn toát lên một chút phong cách lai.
Gen di truyền của gia tộc họ Nguyễn quả thật  mạnh,  chỉ  Nguyễn Bảo Bảo xinh  tuyệt trần mà ngay cả  trai cô cũng sở hữu ngoại hình ưa .
Chỉ  điều, khí chất của  quá nặng nề, nếp nhăn giữa chân mày cau  khiến gương mặt vốn thanh tú trở nên hung dữ, trông thật đáng ghét.
"Chị Hồng Đậu, đây là  trai em, Nguyễn Chí Cương."
Nguyễn Bảo Bảo chỉ về phía Nguyễn Chí Cương  bên cạnh. Hắn  trừng mắt  Liễu Hồng Đậu, quát lớn:
"Nghe thấy ? Tiểu gia là  trai của nó, đồ đạc của nó đương nhiên là của tiểu gia!"
Nguyễn Chí Cương  xông lên, giật lấy chiếc vali từ tay Liễu Hồng Đậu  lục lọi một cách điên cuồng.
Quần áo trong vali bay tứ tung,  khi lật tung  thứ,  tức giận kéo Nguyễn Bảo Bảo :
"Em  cái gì ? Hoắc Khải Nguyên   sắp cưới em ? Sao   đưa tiền cho em? Trên  em  tiền ? Đưa ngay cho !"
Hắn giơ tay định lục soát  Nguyễn Bảo Bảo.
"Anh! Em   tiền, em lấy   tiền nữa?"
Nguyễn Bảo Bảo  , "Căn nhà của em ở Bành Thành  bán , tiền cũng chuyển cho  hết. Em còn  tiền nữa? Ba ? Mẹ ?"
"Ba c.h.ế.t , vẫn  trong sân! Em  mang tiền về,   cho em , ngay cả tiền tổ chức tang lễ cho ba cũng  ! Đồ vô dụng, rõ ràng  bám  đại gia,    xin  đồng nào!"
Giọng Nguyễn Chí Cương đầy giận dữ,  bóp tai Nguyễn Bảo Bảo, mặt mày nhăn nhó.
" là đồ chó má!"
Liễu Hồng Đậu nhịn mãi  , đá một cước khiến Nguyễn Chí Cương ngã nhào.
"Cô  là em gái ngươi,   nô tì của ngươi!"
Nguyễn Chí Cương chỉ là loại  bề ngoài hung hăng nhưng bên trong yếu đuối,  Liễu Hồng Đậu đá một cái liền ngã vật xuống đất.
"Con  mày..."
Hắn  chửi  định  dậy, Đại Kim Nha bước tới, dùng chân đạp lên vai , lạnh lùng :
"Nguyễn Cốt Đầu, mày  bảo em gái mày bám  đại gia Hương Cảng, sẽ mang tiền về trả nợ cho mày ? Tiền ?"
"Hôm nay nếu mày  trả nợ, cái mạng chó  của mày coi như xong!"
"Đại ca, c.h.ặ.t t.a.y  luôn , cho  một bài học!"
Thấy đám du côn vây lấy Nguyễn Chí Cương, Nguyễn Bảo Bảo vội chạy tới:
"Đừng, đừng! Anh  nợ các  bao nhiêu,  trả,  trả!"
Cô  nức nở,   trai   đất.
Cô  hiểu chuyện gì  xảy ,   trai từng hào hoa phong độ, yêu thương cô nhất giờ  trở thành kẻ bê tha như .
 giờ ba  mất, cô  thể mất thêm  trai nữa.
"Nợ bao nhiêu? Hắn nợ gia gia ba vạn!"
Đại Kim Nha giơ ba ngón tay, đầy kiêu ngạo.
"Em, chỉ ba vạn thôi, em gọi điện cho Hoắc Khải Nguyên, bảo  chuyển tiền cho em! Đối với nhà họ Hoắc, ba vạn chẳng khác nào hạt bụi!  nếu em   ba vạn, mạng  coi như xong!"
Nguyễn Chí Cương nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyễn Bảo Bảo, mặt mày đầy van xin.
Liễu Hồng Đậu nhíu mày, tỏ vẻ khinh bỉ:
"Một  nam nhi   nhờ em gái trả nợ, mềm yếu đến mức , thật  thể cứu vãn,  trách họ gọi mày là Nguyễn Cốt Đầu, đúng là đồ bỏ ."
"Con  mày, mày là ai? Chuyện nhà tao cần mày xen  ?"
Nguyễn Chí Cương chỉ tay  Liễu Hồng Đậu, mặt mày đầy tức giận.
Đường Tình  bên cạnh quan sát màn kịch  mắt. Chỉ ba vạn,  nợ  nhiều, thậm chí cô  thể lấy tiền giúp Nguyễn Bảo Bảo trả nợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-745-co-ay-la-em-gai-nguoi-khong-phai-no-ti-cua-nguoi.html.]
 tính cách của Nguyễn Chí Cương quá , cứu giúp  chỉ như đổ tiền  cái hố  đáy.
Một khi  dính  cờ bạc, nếu  để  tỉnh ngộ   thì  thể cứu .
"Bảo Bảo,  trong xem ba  ."
Đường Tình chỉ  trong nhà. Nguyễn Chí Cương   rõ, t.h.i t.h.ể của ba Nguyễn Bảo Bảo vẫn đặt trong sân, nhà họ Nguyễn thậm chí   tiền tổ chức tang lễ.
" , em   gặp ba, ba..."
Nguyễn Bảo Bảo mắt đỏ hoe, vội chạy  sân.
Đường Tình thu dọn vali  lục tung của Nguyễn Bảo Bảo  cùng  .
Chỉ còn Nguyễn Chí Cương  Đại Kim Nha túm cổ áo, tát một cái  mặt.
"Nguyễn Cốt Đầu, mày  c.h.ế.t ? Dám lừa tao? Mày  bảo em gái mày về là  tiền trả nợ ?"
"...  cũng   nữa!"
Nguyễn Chí Cương  bóng lưng Nguyễn Bảo Bảo chạy  sân, trong mắt tràn đầy phẫn nộ.
Cả nhà nuông chiều cô bao nhiêu năm, đến lúc cần dùng   xin nổi ba vạn.
Xem  cô   thể khống chế  tên công tử chơi bời Hoắc Khải Nguyên, đúng là đồ vô dụng!
"Mày  ? Không ? Không !"
Đại Kim Nha  tay  nhẹ, tát liên tiếp  mặt Nguyễn Chí Cương, chẳng mấy chốc mặt  sưng đỏ như mặt heo.
"Kim ca, Kim ca, đừng đánh nữa."
Nguyễn Chí Cương đau đến mức chảy nước mắt, vội :
"  cách,  cách trả nợ!"
"Nói , trả thế nào?"
Đại Kim Nha buông Nguyễn Chí Cương , lạnh lùng hỏi. Hắn nuốt nước bọt, chỉ  căn nhà tứ hợp  mặt:
"Căn nhà ... là của nhà , giờ ông già  cũng c.h.ế.t ,  bán nó cho , trừ nợ! Anh thấy thế nào?"
Đại Kim Nha  căn nhà tứ hợp, nhíu mày:
"Căn nhà  cũng , ba vạn, trừ nợ?"
Vân Vũ
"! Ba vạn,  đưa cho ! Miễn là trừ  nợ!"
Hắn    đánh nữa, nếu   tiền, mạng  sẽ c.h.ế.t trong tay Đại Kim Nha.
"Được! Ba vạn, căn nhà  tao nhận tạm!"
Đại Kim Nha  to, hai chiếc răng vàng lấp lánh  ánh mặt trời.
Đường Tình và Liễu Hồng Đậu bước  sân, thấy một chiếc quan tài đen đặt giữa sân. Nguyễn Bảo Bảo    thấy  , Thẩm Từ Lan,  bất động  đất, mặt mày xanh xám.
"Mẹ! Mẹ!"
Thấy Thẩm Từ Lan  đó, Nguyễn Bảo Bảo hoảng hốt chạy tới, ôm lấy  nhưng cơ thể bà lạnh ngắt,  phản ứng.
"Mẹ, , đừng dọa con, đừng dọa con..."
Nguyễn Bảo Bảo run rẩy,  mất ba, nếu giờ mất thêm , cô  chịu nổi.
"Hồng Đậu, mau xem giúp."
Đường Tình chỉ Thẩm Từ Lan, Liễu Hồng Đậu lập tức chạy tới, bắt mạch.
"Bảo Bảo, đừng lo. Mẹ em  khí uất công tâm nên mới ngất, đưa bà  nhà nghỉ ngơi, chị châm cứu cho."