Tiếng gõ cửa  vang lên, Kỷ Quân Trạch  bước lên mở cửa.
Đứng  cửa  ai khác chính là Chu Vọng Trần và Đường Thiên Kiều, cả hai trông phong trần mệt mỏi, da dẻ sạm đen hẳn   chuyến  dài.
"Anh Đường!!!"
Bạch Tiểu Liên là  phấn khích nhất. Cô   thấy Đường Thiên Kiều  vội chạy đến ôm chầm lấy .
Vốn dĩ cô   làn da trắng mịn, nếu  vì dị tật môi thỏ, cô cũng là một mỹ nhân kiều diễm. Cái ôm  càng  nổi bật sự tương phản giữa làn da trắng ngần của cô và nước da đen sạm của Đường Thiên Kiều.
"Tiểu Liên? Sao em  ở đây?"
Đường Thiên Kiều nhíu mày, nhẹ nhàng đẩy Bạch Tiểu Liên .
Không   chê bai cô, mà là vì  trải qua chuyến tàu dài đông đúc,  đầy mồ hôi, sợ  Bạch Tiểu Liên khó chịu.
"Anh Đường,  đang chê em ?"
Bạch Tiểu Liên mắt ngân ngấn lệ, tưởng rằng Đường Thiên Kiều ghét bỏ sự gần gũi của .
"Không  . Anh  từ Ổ Thành về,  đầy mùi, sợ  em khó chịu."
Đường Thiên Kiều thành thật giải thích.
Nghe , Bạch Tiểu Liên lập tức nở nụ  tươi.
"Em  ngại ! Em sẽ  bao giờ chê  Đường!"
Đường Tình và   cũng tiến lên chào hỏi.
"Anh cả, Chu lão bản, cuối cùng hai  cũng về ."
Hai    trở về từ Ổ Thành  thời gian dài giám sát dây chuyền sản xuất xe đẩy trẻ em. Ban đầu, Chu Vọng Trần dự định đợi thêm vài ngày nữa, đợi  bộ hàng hóa xuất xưởng  mới  , nhưng  khi nhận  điện thoại của Kỷ Quân Trạch,   cùng Đường Thiên Kiều gấp rút trở về.
"Ừ, chúng  về ."
Chu Vọng Trần liếc  Kỷ Quân Trạch, Kỷ Quân Trạch cũng gật đầu đáp .
Hai  đàn ông hiểu ý , trong mắt  hề  chút ngại ngùng nào.
Kỷ Quân Trạch đương nhiên  rõ tình cảm của Chu Vọng Trần dành cho Đường Tình, nhưng cũng chính vì sự xuất sắc của cô mà   mới động lòng. Vì , Kỷ Quân Trạch  sớm  thấu và  còn bận tâm.
"Chu lão bản, tình hình sản xuất xe đẩy thế nào ? Đã xuất hàng hết ?"
Đường Tình quan tâm hỏi.
Chu Vọng Trần  ký hợp đồng với Jones,  bộ xe đẩy sẽ  xuất khẩu  nước ngoài. Đây là một hợp đồng lớn, nếu thành công, chắc chắn sẽ  những đơn hàng tiếp theo.
"Chúng    thành và xuất một lô hàng đầu tiên. Lô tiếp theo cũng sẽ  giao đúng hẹn."
Chu Vọng Trần luôn  việc cẩn thận và  trách nhiệm. Anh cùng Đường Thiên Kiều giám sát sát  dây chuyền, sản phẩm nào  đạt chất lượng đều  loại bỏ hoặc sửa chữa ngay lập tức, đảm bảo chất lượng tuyệt đối.
"Vậy  hai   về sớm thế?"
Đường Tình  nghi ngờ  hai .
Đường Thiên Kiều liếc Kỷ Quân Trạch một cái.
"Tất cả là do Kỷ Quân Trạch. Anh  gọi điện bảo  rằng em sắp  Hương Cảng,    cùng để bảo vệ em. Chu lão bản cũng  mở rộng thị trường Hương Cảng nên đồng ý  cùng."
Ban đầu, Kỷ Quân Trạch chỉ liên hệ với Đường Thiên Kiều. Anh   rõ Chu Vọng Trần là  phù hợp nhất, nhưng với  phận của ,  tiện trực tiếp mời Chu Vọng Trần.
Vì , Kỷ Quân Trạch  khéo léo thông qua Đường Thiên Kiều,  chắc rằng  sẽ  với Chu Vọng Trần, và Chu Vọng Trần chắc chắn sẽ đồng hành.
Kỷ Quân Trạch  sợ giữa Chu Vọng Trần và Đường Tình sẽ xảy  chuyện gì, bởi     tin tưởng  vợ .
"Vậy thì  quá,  Chu lão bản  cùng,  cũng yên tâm hơn."
Vân Vũ
Kỷ Quân Trạch mỉm , vỗ nhẹ vai Đường Tình.
Anh  thật rộng lượng!
Đường Tình nhíu mày, liếc Kỷ Quân Trạch một cái.
Người  vốn nhạy cảm,    nhận  tình cảm của Chu Vọng Trần dành cho cô? Anh   ghen ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-873-cong-chua-nho-nha-han-thich-chay-nhay-lung-tung.html.]
" là trùng hợp thật."
Đường Tình  gượng,    gì hơn.
Kỷ Quân Trạch  thản nhiên :
"Chu lão bản  mở rộng thị trường Hương Cảng, Đường Tình, em cũng  thể giúp  . Mọi  cùng , cũng tiện bề chăm sóc lẫn ."
" , Đường lão bản, đừng hiểu lầm.  chỉ  nhân tiện thôi."
Chu Vọng Trần giấu   xúc động trong lòng,  Đường Tình bằng ánh mắt bình thản.
Đường Tình quan sát kỹ, tự hỏi liệu   đang suy nghĩ quá nhiều ?
Biết  Chu Vọng Trần  sớm dứt tình cảm với cô , hơn nữa...
Cô liếc  Vu Na trong phòng. Từ khi Chu Vọng Trần xuất hiện, ánh mắt của Vu Na luôn dán chặt   ,  rời  nửa bước.
Trong lòng cô , luôn  hình bóng Chu Vọng Trần.
Đây cũng là cơ hội  để cô thúc đẩy mối quan hệ của hai .
"Được thôi! Chu lão bản từng là quân nhân,   bảo vệ chúng , chúng    yên tâm! Chị Vu,    Hương Cảng, chị cũng  cùng nhé."
Vu Na vẫn đang âm thầm quan sát Chu Vọng Trần.
Anh  trông phong trần, da dẻ sạm đen,  cũng gầy  nhiều, chắc hẳn ở Ổ Thành   ăn uống đầy đủ.
 ánh mắt  vẫn kiên định như thường, phong thái đàn ông càng thêm phần mạnh mẽ.
"Em? Em cũng  nữa ? Thế cửa hàng thì ?"
Vu Na ngẩn ,  ngờ Đường Tình  gọi   cùng.
 trong lòng cô, một khát khao đang thôi thúc: Cô   Hương Cảng, cùng Chu Vọng Trần!
"Cửa hàng   Lưu Đan lo. Bây giờ Đan Đan cũng  đủ năng lực quản lý, chúng    lâu, cô  chắc chắn sẽ trông nom ."
Đường Tình    lo lắng.
Dù là Lưu Đan  Tôn Oánh, họ đều  khả năng đảm đương, dù  mở thêm chi nhánh, họ cũng  thể  quản lý mà  gặp trở ngại gì.
"Chị Vu, chị cứ  thật lòng, chị    ?"
Đường Tình hỏi thẳng. Vu Na  nhịn , liếc  Chu Vọng Trần  gật đầu.
"Vậy là  ! Tiểu Liên, Tiểu Lộ, chị Vu,   cùng   Hương Cảng!"
Khi Đường Tình  dứt lời, Bạch Tiểu Liên và Kha Tiểu Lộ reo hò vui sướng. Cả hai đều vô cùng phấn khích,  mới đến Dương Thành mở mang tầm mắt, giờ    Hương Cảng,    hào hứng cho ?
Vu Na chợt  thấy Vệ Tinh Sách  một góc,  bé  cúi đầu,  vẻ buồn bã.
Mọi  đều , chẳng  sẽ bỏ   bé một  ?
"Tiểu Sách, cháu    Hương Cảng ?"
Mọi  chợt chú ý đến Vệ Tinh Sách,  đang bế Hỷ Bảo trong lòng.
Vệ Tinh Sách ngẩn ,  mới cảm nhận  Hỷ Bảo tè  tã, đang định  cho em bé.
Bị hỏi đột ngột,  ngẩng đầu lên.
"Hỷ Bảo   ? Hỷ Bảo , cháu . Hỷ Bảo  , cháu  ."
"Hỷ Bảo..."
Đường Tình  Hỷ Bảo. Cô bé  tè xong, nhưng khi thấy   , lập tức nhảy cẫng lên, hai chân mũm mĩm đạp loạn xạ, miệng bi bô:
"A a a..."
Nhìn biểu cảm hào hứng của con gái, Kỷ Quân Trạch đưa tay lên trán.
Công chúa nhỏ nhà ,   thích chạy nhảy lung tung thế ?