Năm thứ hai khi Giang Lâm qua đời, một phụ nữ họ Ôn tìm tới nhà, cô tự xưng là bạn cũ của Giang Lâm, là tới thăm .
Từ đầu tới cuối, phụ nữ luôn đeo kính râm nên thể rõ dáng vẻ của cô , nhưng mà với dáng cao gầy, cách ăn mặc vô cùng ưu nhã, cũng là bình thường.
Sau khi cô rời , nhà họ Giang đều suy đoán quan hệ của cô với Giang Lâm, đó Giang Hựu Hàm lời khiến khác kinh ngạc. Đó là yêu của ba cô , năm đó bởi vì phụ nữ gả cho một đàn ông khác nên ba cô vẫn luôn yêu để cưới gả.
Bạch Du cố gắng nhớ tên của phụ nữ nhưng trôi qua quá lâu, lúc cô để tâm nên bây giờ thực sự thể nghĩ .
Lâm Hướng Tuyết cô đang suy nghĩ điều gì, cô phản bác: “Cũng là , chứ?”
Bạch Du: “Không là , sẽ bằng lòng?”
Nếu thật sự tìm đối tượng để kết hôn vì phụ nữ , chắc chắn sẽ bằng lòng.
Thật phụ nữ trong lòng của Giang Lâm liên quan tới cô, nhưng chẳng vì , trong lòng cô vô cớ cảm thấy trống rỗng.
Hoàn hứng thú xem phim.
Vì cô đưa vé xem phim cho cô : “Vé xem phim cho , tìm nào cũng xem .”
Lâm Hướng Tuyết cảm nhận tâm trạng trầm xuống của cô rõ ràng, cô nhận lấy vé xem phim hỏi: “Cậu , tự dưng ỉu xìu thế?”
Bạch Du lắc đầu: “Không gì.”
Có tới , hai chỉ thể kết thúc chủ đề chuyện tại đây.
Chủ đề kết thúc nhưng di chứng của nó dừng .
Bạch Du tập trung việc, nhưng suy nghĩ luôn vô cớ nhớ tới Giang Lâm và phụ nữ họ Ôn .
Trong đầu vang lên câu của Giang Hựu Hàm: “Cô là yêu của ba, ba vì cô nên mới yêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-106.html.]
Buổi sáng bận rộn tới mức đến thời gian uống nước cũng , buổi chiều một bóng , cô cầm cuốn sách lên định nhưng suy nghĩ trong đầu quá hỗn loạn, vẫn luôn thể bình tĩnh .
Tình tự tới nhưng mạnh mẽ, điều khiến Bạch Du thấy luống cuống.
**
Sau khi tan , Lâm Hướng Tuyết mời cô ăn cơm nhưng cô từ chối.
Mọi từ từ đạp xe rời .
Sắc trời tối sầm, tầng mây dày đặc như đống bông hút đầy nước, như thấy sẽ lập tức hóa thành cơn mưa.
Bạch Du lo sẽ mắc mưa, vì tăng tốc đạp nhanh hơn, kết quả về tới nhà, đằng truyền tới tiếng thắng xe.
“Bạch Du, đồ của cô!”
Bạch Du đầu, chỉ thấy đưa thư dừng xe cửa nhà , đó cầm một, hai, ba, bốn hộp xuống xe.
Cô lập tức ngẩn : “Cái … Đều là của hết ?”
Người đưa thư gật đầu: “Nếu cô tên là Bạch Du thì tất cả những hộp đều là của cô, tất cả đều gửi từ thành phố Quảng, trong đó hai thùng hoa quả ướp lạnh.”
Bạch Du kinh ngạc, hôm cô gửi thư cho cả và chị Ánh Chi, theo lý thuyết, lẽ hai họ còn nhận thư, thể thư cho cô nhanh như thế chứ, sẽ là xảy chuyện gì chứ?
Bạch Du vội vàng cầm lấy bút của đưa thư, khi đang chuẩn ký tên cột nhận hàng thì thấy tên gửi, lúc , cô lập tức ngẩn .
Trên đó hai chữ rồng bay phượng múa… Giang Lâm.
TBC
Vốn dĩ cô cho rằng những kiện hàng là do cả và chị Ánh Chi gửi, nhưng ngờ là do Giang Lâm gửi tới.