mà, vì Giang Lâm gửi nhiều đồ cho cô ?
Lẽ nên gửi từ đảo Quỳnh Châu mới đúng nhưng những thứ gửi từ thành phố Quảng, cách khác, những thứ mua trong chuyến tàu ở thành phố Quảng cho cô.
Người gửi thư trong hai thùng hoa quả, phí vận chuyển hoa quả ướp lạnh mắc lắm đó.
Từ tận đáy lòng của Bạch Du như thứ gì đó nắm lấy, mềm mại mà ngứa ngáy.
Lúc , bà Bạch mua thức ăn trở về, khi thấy đưa thư gửi bốn kiện hàng, bà vô thức hỏi: “Không cả cháu mới gửi đồ về ? Sao mới bao lâu gửi về tiếp ?”
Bạch Du nhịn mà nở nụ : “Không là cả gửi, là Giang Lâm gửi ạ.”
Bà Bạch bất ngờ, nhưng chẳng mấy chốc gật đầu : “Đứa bé Giang Lâm nay tâm, mới mà gửi đồ tới .”
Bạch Du ôm hộp đồ, cô cố gắng nhịn nụ vô thứ xuất hiện, cô khẽ gật đầu: “Anh Giang Lâm .”
Bà Bạch thoáng qua nụ bên môi của cháu gái, bà lặng lẽ gật đầu : “ là .”
Ánh nắng phá vỡ máy đen rọi xuống đất, những bông hướng dương dược nhuộm màu bởi ánh hoàng hôn, đỏ rực, đến mức như những nàng tiên trong bộ quần áo rực rỡ.
Mây đen tản , tối nay trời sẽ mưa.
Bạch Du mang bốn cái thùng , cô nóng lòng mở chúng .
Một thùng là bánh hạnh nhân, bánh gà và mấy món ăn vặt khác, một thùng là nguyên liệu nấu canh, hai thùng còn là vải nếp La Cương.
Vậy mà là vải nếp La Cương!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-107.html.]
Bạch Du cảm thấy kinh ngạc, cô còn nhớ rõ đời , tặng hai cân vải nếp La Cương cho nhà họ Giang, Lâu Tú Anh vải khó để mua, bà tiếc nỡ cho cô ăn một quả mà để tất cả cho hai em Giang Khải và Giang Hựu Hàm.
Lúc đó, cô cảm thấy buồn , chỉ là một chút vải thôi , đáng để bà giấu giếm như thế hả, cô còn nghĩ ngày nào đó sẽ mua vài cân về để ăn cho bà , ngờ đời cố ý gửi từ thành phố Quảng cho cô ăn.
Hơn nữa còn tận mười cân!
Vải nếp La Cương to hơn quả vải bình thường một chút, vỏ quả đỏ rực, mọng nước trông dễ thương.
Bạch Du lấy một ít rửa sạch để ráo nước, đó cho rổ tre mang , cô lấy một quả đưa cho bà nội, đó mới bóc một quả cho trong miệng.
Thịt vải nếp trơn mềm, cắn một miếng, nước vải thơm ngọt lập tức tràn khắp khoang miệng, mùi thơm ngào ngạt bao trùm vị giác.
TBC
Quả hổ là loại vải đầu Lĩnh Nam.
Thật sự ngọt.
Bạch Du ăn đến mức hai mắt híp , khóe miệng kiểm soát mà cong lên.
Bà Bạch thấy dáng vẻ của cháu gái, gì, dậy đến tủ tivi lấy cuốn sổ "Bình chọn các cháu trai của nhà họ Giang", bắt đầu ghi chép.
Hôm nay bà hề nhàn rỗi mà khắp nơi để tìm hiểu về tình hình của mấy em nhà họ Giang.
Chỉ trong vòng đầy một ngày, bà thu thập kha khá thông tin.
"Trước tiên, hãy về thằng sáu Giang Vũ ở dòng thứ tư.” Bà Bạch ghi chép theo thứ tự: "Trên nó một em song sinh, nó một em trai nhỏ hơn năm tuổi. Tính cách của nó điềm đạm bằng trai, hồi nhỏ khá nghịch ngợm, lớn lên tính cách cũng khá bốc đồng nhưng cho đến nay cũng gây chuyện gì bất hảo."
Bạch Du thán phục khả năng thu thập thông tin của bà nội, với sự thích thú, nhón tay lấy một chùm vải nếp ăn ngon lành.
"Mẹ Giang Vũ cho là thích việc nhà, cũng thích quản chuyện, tính cách vẫn tùy tiện giống như hồi con gái. Kiểu tính cách vợ lẽ nhưng chồng thì , chồng mà cái gì cũng quản thì nhà chắc chắn hòa hợp ."