Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-03-23 08:10:00
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thứ khác thấy, e rằng sẽ rắc rối.

Bạch Du giấu giếm bà nội, kể chuyện gặp gỡ Miêu Ái Vân, Miêu Ái Vân bán cho cô chiếc ấm tử sa như thế nào: "... Bà nội cần lo lắng, cháu sẽ cất kỹ đồ, để ai thấy."

Bà Bạch vuốt ve khuôn mặt ngày càng mịn màng trắng trẻo của cháu gái: "Vậy cháu đừng với ai, kể cả cha và cũng , ?"

Bạch Du gật gật đầu.

Bà Bạch : "Cô gái cũng là một tội nghiệp. Vì , bà nghĩ việc phụ nữ kết hôn cũng giống như việc tái sinh hai. Vậy cháu suy nghĩ kỹ , chọn ai ?"

“…”

Đề tài chê , Bạch Du thiếu chút nữa sặc nước miếng.

Bà Bạch tiếp tục : "Hai Giang Lâm và Giang Vũ cũng tệ nhưng mà nghiêm túc , vẫn là Giang Vũ thích hợp hơn một chút."

Bạch Du vội hỏi: "Tại như , Giang Vũ hợp hơn chỗ nào ạ?"

Bà Bạch cô một cái: "Giang Vũ việc ở thủ đô, nếu cháu ở bên cạnh nó, cháu thể tiếp tục ở thủ đô, bình thường về nhà đẻ cũng tiện lợi. Giang Lâm ở đảo Quỳnh Châu, trong thời gian ngắn sẽ điều động về, nếu cháu chọn nó, cháu theo nó đến đảo Quỳnh Châu để theo quân."

Đảo Quỳnh Châu ở nơi xa xôi hẻo lánh, nếu thực sự theo quân đến đó, một năm thể về một .

Hơn nữa, nơi đó thể so sánh với thủ đô, cháu gái nuôi dưỡng trắng trẻo mịn màng, đến đó thể chịu gió biển thổi?

Nghĩ đến đó, bà nỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-118.html.]

Bạch Du sờ sờ mũi: "Dù cháu cũng sẽ suy nghĩ kỹ, bà nội đừng lo lắng."

Nghe lời bà nội , cô tiện rằng cô thấy đảo Quỳnh Châu là một lựa chọn tệ.

Càng nên mở lời thế nào để chuyện về việc một đến đảo Quỳnh Châu tìm Giang Lâm, cô dám chắc, nếu bà nội , bà sẽ cho phép cô một .

Việc liên quan đến hạnh phúc cả đời của cháu gái, bà Bạch thể lo lắng nhưng đợi đến khi cô mở lời nữa, sự chú ý của bà thu hút bởi một bức ảnh bàn.

"Du Du, bức ảnh ? Cô bé trong bức ảnh là ai?"

Bàn tay cầm ảnh của bà Bạch run rẩy, giọng cũng run rẩy như sắp đến nơi.

Bạch Du hoảng hốt dáng vẻ của bà nội: "Đây là hai em, cháu gặp đường, vì họ giúp cháu một việc nhỏ nên cháu chụp ảnh họ, bà nội ?"

Lúc đầu, cô chỉ rửa một tấm ảnh, hôm đó khi đưa cho Lý Khắc, rửa thêm một tấm và trực tiếp thanh toán cho cô, vì cô đành đến tiệm ảnh rửa thêm một tấm nữa. Tuy nhiên, dạo bận rộn nên cô kịp mang đến cho Lý Khắc.

Nghe Bạch Du hai trong ảnh là em, Bà Bạch chằm chằm ảnh hồi lâu mới thở dài thườn thượt: "Vậy thì nên là họ."

Bạch Du hiểu: "Không nên là họ nghĩa là ?"

TBC

Bà Bạch vuốt ve khuôn mặt của Niệm Niệm trong ảnh, giọng buồn bã : "Cô bé giống hai của cháu hồi nhỏ, đặc biệt là đôi mắt và cái mũi, như đúc từ một khuôn . Chỉ điều, hai của cháu năm nay mới chỉ hai mươi hai tuổi, bé bên cạnh hẳn mười mấy tuổi , cháu bảo họ là em, thì cô bé thể là con của hai cháu ."

Tuy Bạch Du ảnh của hai nhưng do hạn chế về trình độ chụp ảnh thời bấy giờ nên trong ảnh phần méo mó, là ảnh chụp chung nhiều , thêm đó qua nhiều năm, gương mặt của hai trong ảnh trở nên mờ nhạt.

, khi thấy Niệm Niệm, cô chỉ thấy chút quen thuộc nhưng nghĩ đến hai. Sau đó Lâm Hướng Tuyết Niệm Niệm giống cô, tưởng là trong nhà, cô cũng nghĩ nhiều.

Loading...