Trái tim Bạch Du đập bình bịch như nai con chạy loạn, ngoài miệng : “Người yêu của , …”
Anh ?
Huấn luyện viên Mạnh và đám Tiêu Vũ Kỳ theo hướng Bạch Du đang thì thấy bầu trời xanh xám, Giang Lâm đang tới chỗ bọn họ.
Mọi ở đó ai cũng run rẩy: Người yêu của đồng chí Bạch thế mà là phó đoàn Giang cơ!
Đám huấn luyện viên Mạnh sợ đến mức cằm rơi đầy đất.
Đợt phó đoàn Giang về thủ đô một thời gian, khi thì đảo tin đồn là phó đoàn Giang những vợ mà còn cả con gái cơ!
Cơ mà đa phần tin tin đồn .
Dù thì chuyện phó đoàn Giang yêu là chuyện nhà nhà đều , già hơn tám mươi tuổi, trẻ nhỏ ba tuổi ai ai cũng phó đoàn Giang độc .
Cho dù là về thủ đô gặp vị hôn thê mà gia đình sắp xếp thì cũng chỉ thể tính là đối tượng, thể gọi là vợ , càng thể mấy ngày cả con gái như thế. Vậy nên cũng chỉ chê khi tin .
Các nữ đồng chí kết hôn đảo thì càng mắng cái đồn đại m.á.u chó đầy đầu, họ cảm thấy cái bụng khó lường, lòng mang ý rắp tâm hãm hại phó đoàn Giang. Cơ mà Bạch Du mặt thì niềm tin của họ chút lung lay.
Chẳng lẽ phó đoàn Giang vợ, thậm chí còn cả con luôn ư?
phó đoàn Giang mới về Bắc Kinh mười mấy ngày, trừ thời gian xe, hai nhà gặp tổ chức hôn sự các thứ thì cũng còn hai ngày, chẳng lẽ chỉ với hai ngày mà phó đoàn Giang nhà gái thai luôn hả?
Không hổ là phó đoàn Giàng, tốc độ nhanh tới mức hàng mẫu hạm cũng sánh bằng.
Mạnh mẽ, quá là mạnh mẽ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-136.html.]
Bạch Du hề nghĩ tới đẩu đầu mười con ngựa cũng kéo về, sắp coi cô thành vợ của Giang Lâm luôn ,
Lúc tim cô đập nhanh tới mức như sắp nhảy khỏi cổ họng luôn .
Trong khi đang suy nghĩ đủ điều nên chẳng ai để ý Tiêu Vũ Kỳ bên cạnh liếc mắt Bạch Du, cúi thấp đầu, ánh sáng che khuất mất chút mất mát ánh lên trong ánh mắt của .
Chờ tới khi Giang Lâm tiến gần, lúc Bạch Du mới thấy rõ như thế nào.
Lúc trang phục hải quân vẫn cải tiến, là kiểu trắng xanh lam như bình thường, so với kiểu cái tiến thành cả bộ màu trắng như bây giờ thì bộ đồ ở thời đại vẻ như “thời thượng”.
bộ trang phục đặt lên Giang Lâm vô cùng đẽ, lẫn trong đám trở nên vô cùng nổi vật, cho những xung quanh thành nhân vật phụ, ảm đạm còn ánh sáng.
Gió chiều thổi tới ngày càng mát mẻ, Giang Lâm hình như chú ý tới ánh mắt của cô, nghiêng đầu cô.
Bốn mắt , trái tim của Bạch Du hẫng nửa nhịp.
Ngay đó cô ngay lập tức cúi đầu, móng tay của ngón trỏ in sâu trong phần thịt bàn tay.
Có vẻ như ánh mắt của Giang Lâm đảo qua tay cô nhưng chẳng mấy chuyển tầm mắt sang chỗ khác, biểu cảm vô cùng nhẹ nhàng, cảm xúc.
Anh đến mặt lính gác, đưa giấy chứng nhận tương quan cho lính gác. Tất nhiên lính gác Giang Lâm là phó đoàn trưởng, chỉ là vẫn theo quy tắc mà kiểm tra xét duyệt hề cẩu thả chút nào cả, khi xác định chắc chắn thì mới cho .
Giang Lâm bước chân tới chỗ Bạch Du – vẫn đang cúi đầu sàn nhà, nhỏ giọng : “Đi thôi.”
TBC
Bạch Du từ thủ đô chạy tới đảo Quỳnh Châu ngàn dặm xa xôi, dựa chút dũng cảm duy nhất trong bản . dũng khí của cô trong mắt Giang Lâm giống như mồi lửa đốt cho khinh khí cầu vật, nháy mắt nhụt chí nghẹn thành một cục.