Đột nhiên phần n.g.ự.c Phùng Chiêu Đệ nhói lên, như ai cầm búa đập . Lòng mềm nhũn, hai chân cũng mềm nhũn.
Giang Lâm di chuyển bước chân, nghiêng lệch mà cản tầm của Phùng Chiêu Đệ, đó qua với Bạch Du: “Đi thôi, ở đây còn phòng nữa.”
Bạch Du ngẩn : “Thế… Giờ ở ?”
Giang Lâm cô : “Ở chỗ của .”
Bạch Du: “!”
Bạch Du suýt chút nữa là sặc nước miếng của chính .
Tuy rằng cô tới đây cốt để hỏi yêu đương với , nhưng giờ chung phòng như thế .
Cái … Có nhanh quá ?
Chẳng qua giờ đang ở bên ngoài, lưng cũng còn khác nên cô ngại hỏi thêm, đành khỏi nhà khách.
Giang Lâm cô chạy như trối c.h.ế.t thì khẽ bước theo cô ngoài.
Chờ bóng dáng của hai biến mất khỏi bên ngoài nhà khách, Phùng Chiêu Đệ mới hậu tri hậu giác phục hồi tinh thần khỏi sự hoảng hốt mới nhận thấy.
Á á á á á, ban nãy đồng chí nữ xinh với cô kìa, cô lên trông xinh ghê. Cô lớn từng mà từng gặp cô gái nào xinh như thế .
Cô là tiên nữ hả? Không thì tại lên xinh như thế?
Phó đoàn Giang đáng ghét ghê, mắc cái gì cao lớn như thế. Vừa ngay đó chắn tầm mắt của cô cho cô mất mấy giây thấy tiên nữ xinh .
Cơ mà khoan … Hình như gì đó đúng.
Á á á á á mới nãy phó đoàn Giang cái gì cơ? Anh bảo đồng chí nữ xinh ở chỗ của đúng !
Ôi cha ơi, phó đoàn Giang gần nữ sắc thế mà chủ động bảo đồng chí nữ đến ký túc xá của ở tạm hả? Đây là chuyện bao giờ xảy luôn á!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-138.html.]
Đây chính là tin tức siêu to đó, cô mau tìm để loan tin mới .
Bạch Du cũng cuộc đối thoại của cô với Giang Lâm nhân viên phục vụ nhà khách tạo thành giai thoại gì, cô càng đó cô mang tới cho căn cứ bao nhiêu chấn động, cô theo Giang Lâm tới chỗ mà ở.
Có thể là vì trời tối, cũng thể vì lúc là thời gian ăn cơm, cả quãng đường hai họ mà gặp nào cả.
Giang Lâm đẩy cửa bằng gỗ của ký túc xá: “Đêm nay cô ở tạm đây , ngủ ở bên cạnh.”
TBC
Bạch Du ngẩn , hỏi ngược theo bản năng: “Anh ở đây á?”
Lời rời khỏi miệng, cô hối hận tới mức cắn luôn lưỡi .
Đôi mắt đào hoa của Giang Lâm cô: “Cô ở đây hả?”
Bạch Du vội vàng lắc đầu như trống bỏi: “ , linh tinh thôi, thuận miệng hỏi thôi mà.”
Giang Lâm liếc mắt lên gương mặt nóng ran của cô, tiếp tục đề tài : “Cô thích ăn cái gì ? Để múc cơm cho cô nhé.”
Bạch Du thầm thở phào trong lòng: “ kiêng cái gì cả, gì cũng ăn.”
Nói hết lời, cô cắn lưỡi tiếp.
Cô thế khác gì tự nhận khác gì cái thùng cơm , cái gì cũng ăn .
Tại cứ mặt là cô như mất não thế nhỉ, láo nháo khiến chê luôn ?
May mắn là Giang Lâm hình như cũng phát hiện trạng thái túng quẫn của cô, : “Cô cứ nghỉ ngơi , lát nữa .”
Chờ Giang Lâm , Bạch Du tới cửa phòng tắm, chải chuốt mái tóc rối bù của mới thời gian và tâm trạng quanh đánh giá nơi ở.
Tuy là ký túc xá nhưng phòng WC độc lập. So với những căn phòng cô thấy ở các chiến hữu của thì căn phòng rộng về bề ngang, phòng qua tính là to nhưng một ở là quá rộng .