Nhân phẩm của đàn ông đủ khiến cho an lòng.
Cho dù chuyện của họ thành thì với cách của , tuyệt nhiên sẽ kiểu nhạo là coi khinh cô.
Phòng khách nóng nên Bạch Du chỉ ở đó một lát phòng ngủ.
Cửa sổ của phòng ngủ hướng về phía nam. Gió đêm thổi phòng. Tiếng côn trùng kêu rả rích hết đợt tới đợt khác. Nếu kỹ còn thể tiếng sóng biển ngoài xa vỗ bờ nữa.
Thật là vui thích.
Bạch Du bên mép giường, cầm khăn lông mà Giang Lâm mang tới lau cho khô tóc. Lần , cô chỉ mang mỗi khăn tắm và khăn trùm đầu chứ quên mang khăn khô. Nếu cái Giang Lâm mang tới thì khi cô chờ tới tận nửa đêm mới thể ngủ .
Sau khi cơ thể thả lỏng thì cơn buồn ngủ cũng nhanh chóng tìm tới. Bạch Du thấy tóc cũng khô, thế là cô cởi giày lên giường ngủ.
Cô đắp chăn, nhắm mắt , chờ giấc ngủ kéo tới.
Kết quả, cảm giác buồn ngủ díu mắt biến mất như sương sớm gặp nắng mặt trời, bốc thấy bóng dáng tăm ngay khi cô mới bước lên giường.
Cô thật sự ngủ.
Tuy ở xe lửa giường nhưng mà tới , tiếng còi xe lửa thi thoảng vang lên. Hơn nữa, ngoài còn cả Tiêu Vũ Kỳ ở đó, cô dám ngủ quá sâu.
Sau đó lên tàu thủy, giường , đến ba mươi tiếng đồng hồ, nhức mỏi cả luôn.
mà hiện tại.
Không! Hề! Buồn! Ngủ!
Bạch Du cảm thấy đây chắc hẳn là do giường lạ, nơi chăn đơn, gối… Tuy đều là đồ mới nhưng cô vẫn thấy gì đó.
Toàn bộ nhà ngập mùi đàn ông , như dây tuyến quấn quanh xung quanh cô.
Ngủ giường của đàn ông đó, đắp chăn của …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-146.html.]
Đây là hành vi vô cùng mật.
Nghĩ tới đây mặt cô bắt đầu đỏ bừng lên.
Trong lòng như một con nai tơ, chạy ầm ầm khắp nơi.
TBC
***
Mà lúc , ba ở bên cạnh cũng hề buồn ngủ.
Tạ Húc Đông mở đèn pin cái “tạch”, với Giang Lâm: “Thẳng thắn thì khoan hồng, kháng cự thì trị nghiêm, mau đồng chí nữ ở bên là gì của ? Chẳng lẽ đối tượng thật hả?”
Giang Lâm đẩy đèn pin qua một bên, giọng vô cùng nhẹ nhàng: “Sau đến lúc cần thì sẽ thôi.”
Tạ Húc Đông: “Thế chẳng là vô nghĩa ?”
Vừa nãy từ bộ đội tàu ngầm qua thì thấy nghị luận vô cùng sôi nổi cô gái nào đó dáng tuyệt hảo từ thủ đô tới tận đây tìm Giang Lâm, đoán già đoán non cô gái chính là đối tượng của Giang Lâm trong lời đồn .
Giang Lâm đối tượng thì là rõ nhất.
mà nghĩ tới mấy hôm trời đầy mây Giang Lâm lôi chăn giặt là tiêu tận hai mươi mấy đồng mua đặc sản thì thấy chuyện đơn giản như thế.
Cơ mà Giang Lâm thật sự bảo mật quá, còn cho gặp mặt luôn cơ.
Nói xem đáng giận cơ chứ?
Cát Đại Xuyên Giang Lâm, qua Tạ Húc Đông, phản ứng chậm mất nửa nhịp: “Chẳng phó đoàn Giang kết hôn ? Không là cả con gái hả? Sao tự dưng tới tìm ?”
Đây quan hệ nam nữ bất chính ?
Tạ Húc Đông liếc mắt hỏi ngược: “Ai bảo với là vợ hả? Cậu giống chúng , độc cả lũ!”
Cát Đại Xuyên càng ngạc nhiên hơn: “ xe lửa, chính mồm bảo bánh thịt gà mang ăn dọc đường là con bé nhà cho mà. Lúc mua đặc sản cũng bảo là mua cho cô bé ở nhà, còn bảo là con gái, là con gái ngoan nhất nhà mà.”