Phùng Chiêu Đệ lau chút nước mắt trào bên khóe mắt, : "Bác cả của Tôn Tường Vy là chính ủy của căn cứ hải quân, cha cô và họ hàng đều là cán bộ. còn thế hệ thứ ba của nhà họ Tôn bọn họ chỉ cô là con gái nên ở nhà nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cái gì cái đấy. Ở trong căn cứ , bình thường cô gặp ai cũng hếch cái mũi lên trời, còn tự cho là nhất, chẳng qua nể nên mới nịnh nọt cô thôi. Thế mà cô coi là thật, so với cô thì cô còn kém xa!"
Bạch Du im lặng một lát mới nghi vấn trong lòng: "Có cô thích Giang Lâm ?"
Phùng Chiêu Đệ gật đầu như cái chày giã tỏi: "Năm ngoái Tôn Tường Vy và cha cô từ Nam Kinh đến đảo Quỳnh Châu thăm , lúc mới đến đây, cô ghét khí hậu nắng nóng đảo, cũng thích ở đây vì nhiều côn trùng. Cô còn đảo đen như than đá, chung là chẳng thấy ai mắt, đảo Quỳnh Châu là nơi khỉ ho cò gáy, chim thèm ị. Ai ngờ thấy phó đoàn Giang mê mẩn nổi đường, đó còn chịu về Nam Kinh mà ở căn cứ luôn, còn đoàn văn công của căn cứ nữa."
Mặc dù Phùng Chiêu Đệ ghét Tôn Tường Vy mắt chó coi thường khác nhưng thật hâm mộ cô .
Tôn Tường Vy khác với những cô gái gọi là đồ của nợ như bọn họ, cô lớn lên trong sự yêu thương, đùm bọc, chiều chuộng hết mực, gì nấy. Chỉ riêng quần áo cô thôi cũng đều là hàng hiệu theo mốt mới nhất, các cô gái đảo đừng là , chỉ cũng thấy bao giờ chứ.
là so sánh thì đau thương!
Bạch Du ngờ địa vị của Tôn Tường Vy lớn như , thì là cháu gái ruột của chính ủy.
cô cũng mấy để tâm, cô hề gì Tôn Tường Vy, mà dù gì cũng sợ, nhà họ Tôn địa vị cao nhưng chắc nhà họ Giang thua.
Huống hồ, nếu chút phiền toái nhỏ như mà Giang Lâm cũng giải quyết thì cô cũng nghĩ xem nên theo .
Phùng Chiêu Đệ ăn xong thì lập tức rời , cô về ngủ bù, đêm nay còn trực ca nữa.
Phùng Chiêu Đệ một lúc thì một lính cần vụ đến, là Giang Lâm đang bận nên bảo đến đưa cô thăm quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-153.html.]
Bạch Du mỗi ngày lính cần vụ nhiều việc nên lãng phí thời gian của . Cô từ chối yêu cầu cùng của một tham quan khắp nơi.
***
Hoa khai lưỡng đầu, các biểu nhất chi.
Lúc chỉ Lâm Hướng Tuyết và ông nội cô Bạch Du đến đảo Quỳnh Châu, bây giờ thêm một là ông Giang.
Từ tối qua, khi chuyện , trái tim của ông Giang cứ treo lơ lửng như cái thùng múc nước trong giếng, cứ lắc lư mãi mà rơi xuống.
"Tiểu Vương, thử xem con bé Du Du nghĩ thế nào mà chạy đến đảo Quỳnh Châu thế?"
Tiểu Vương trong miệng ông Giang chính là chú Vương tài xế, cũng chỉ ông Giang mới thể gọi một ông già hơn năm mươi tuổi là Tiểu Vương.
Chú Vương suy tư một lát mới thận trọng : "Ông chủ, nghĩ khả năng cao là Du Du chọn Giang Lâm."
TBC
Nghe đáp án , ông Giang nên vui mừng đau đầu: "Cậu cảm thấy liệu con bé Du Du thằng nhãi Giang Lâm lừa qua đó ?"
Chú Vương: " nghĩ , hai đứa trẻ đều hồ đồ."
Mặc dù tối qua ông Giang luôn mồm chất vấn Giang Lâm lừa gạt Bạch Du đến đảo Quỳnh Châu nhưng ông rõ nhân phẩm của Giang Lâm, loại đó.