Nếu như thì chỉ còn một nguyên nhân, đó là đầu óc của thật sự bình thường!
“Anh đợi đấy, gọi bác sĩ.”
Nói xong, cô rời những cổ tay cầm lấy.
Giang Lâm cô, bất lực thở dài : “Anh tỉnh táo, đang gì, cũng hiểu rõ đang gì.”
Không bệnh ?
Vậy Giang Lâm thật sự cưới cô?
Bạch Du vô thức nín thở, một hồi lâu mới tìm giọng của : “Vậy lúc , vì trốn tránh ?”
Nói tới đây, cô cảm thấy ấm ức.
Sự ấm ức vì từ chối lập tức ngóc đầu dậy khiến đôi mắt của cô trở nên đỏ hoe.
Giang Lâm cô, nơi nào đó trong tim như cấu mạnh, cảm giác lạ lẫm: “Không là trốn tránh em, tối hôm đó, nhận điện thoại của Giang Khải, với em, cũng thể rời xa em…”
Còn dứt lời, Bạch Du nhịn mà mắng: “Ai thèm xin chứ! Lúc ôm Tần Tâm Huỷ, cảm thấy với ?”
Đời , cô mắc bệnh hiểm nghèo, ly hôn, trơ trọi một mà c.h.ế.t trong bệnh viện, còn hai Giang Khải và Tần Tâm Huỷ kết hôn sinh con, một thăng quan phát tài lên như diều gặp gió, một theo hưởng hết vinh hoa phú quý, cô lập tức đánh bọn họ.
Giang Lâm khựng mới tiếp: “Khi qua đời từng dặn dò chăm sóc cho Giang Khải, mấy năm nay, tình cảm của hai em , đây là đầu tiên xin …”
Bạch Du ngắt lời , cô nhíu mày: “Vậy định tặng cho Giang Khải ?”
Nếu dám , Bạch Du thề sẽ đánh sưng đầu !
Giang Lâm lắc đầu: “Không, chỉ là khi quyết định, cần chút thời gian.”
Anh nhắc đến câu Bạch Du thích của Giang Khải.
Mặc kệ trong lòng Bạch Du vị trí của Giang Khải , cũng tính để cô .
Bạch Du thể hiểu suy nghĩ của .
Dù nếu lựa chọn với cô, nghĩa rằng tình cảm em sẽ còn tồn tại, với lòng hẹp hòi của Giang Khải, chừng còn trả thù hai họ.
“Vậy nghĩ kỹ, yêu đương với ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-172.html.]
Dứt lời lị thấy Giang Lâm lắc đầu: “Không yêu đương.”
Bạch Du: “?”
Đôi mắt sâu thẳm của Giang Lâm thẳng cô: “Anh yêu, chỉ kết hôn, chẳng lẽ em chỉ yêu mà kết hôn ?”
Chủ tịch nước lấy kết hôn mục đích yêu đương thì chính là đồ lưu manh.
Bạch Du bỗng coi thành đồ côn đồ, cô thể : “Ai kết hôn chứ?”
Giang Lâm: “Được.”
Bạch Du: “?”
“Bây giờ sẽ lập tức xin báo cáo kết hôn, khi vết thương ở chân em hơn, chúng sẽ lập tức trở về thủ đô để đăng ký kết hôn.”
“?”
TBC
Bạch Du: “ kết hôn với khi nào ?”
Giang Lâm: “Em , cần nhắc cho em ?”
Bạch Du gãi mặt: “ là kết hôn, nhưng nghĩa là bây giờ kết hôn!”
Giang Lâm thấu tình đạt lý gật đầu: “Vậy em kết hôn khi nào, em.”
Bạch Du: “...”
Không đúng.
Rất đúng.
Rõ ràng hai họ còn là yêu, tại nhảy vọt tới bước kết hôn ?
Bạch Du phát hiện vô tình Giang Lâm xoay vòng vòng, cô khỏi nhớ tới đời , Lâu Tú Anh từng nhiều thầm phàn nàn Giang Lâm quá xảo quyệt, chẳng khác gì hồ ly cả.
Trước , cô từng để ý, nhưng bây giờ, cô cảm thấy Lâu Tú Anh đúng.
chỉ là hồ ly.
Mà còn là hồ! Ly! Già!
Để ý tới mặt và cổ cô đỏ bừng, bên tai cũng hiện lên màu hồng mê , Giang Lâm cụp mắt: “Em vượt ngàn dặm xa xôi từ thủ đô tới, kết hôn chính là thành ý lớn nhất mà thể tặng em.”