Giang Lâm đang bóc vỏ tôm : “Rau khoai lang.”
Bạch Du thấy bóc vỏ tôm để chiếc bát , cô chỉ cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng nghĩ nhiều: “Thì là rau khoai lang, ngờ ăn khá ngon đó.”
Trong nhận thức của cô, rau khoai lang thường cho heo gà ở nông thôn ăn, ít ăn nó, nếu tới đảo Quỳnh Châu, cô thật sự thì rau khoai lang ngon như .
Bạch Du nghĩ khi nào về Bắc Kinh cho Lâm Hướng Tuyết ăn thử, chắc chắn cô cũng sẽ kinh ngạc, đó thấy Giang Lâm đẩy chiếc bát đầu tôm bóc vỏ đến mặt cô, lạnh nhạt : “Ăn .”
Ngay lập tức, bầu khí như đông cứng .
Bạch Du cũng ngạc nhiên, một hồi lâu mới khó tin hỏi: “ cái … Đều bóc cho em ?”
Giang Lâm cô: “Ừm.”
Nói xong, cầm một cái bát khác xới cho một bát cơm bắt đầu ăn với vẻ mặt tự nhiên, hề cảm thấy hành động của khiến khác kinh ngạc như thế nào.
Chị Lôi : “Vậy mà Tiểu Giang bóc tôm cho một cô gái! Lúc là ai Tiểu Giang dù trai thì cũng vô dụng , ai lạnh nhạt như một tảng băng thương phụ nữ thế? Bị vả mặt nhỉ?”
Cát Đại Xuyên gật đầu: “Quả nhiên sống lâu thì cái gì cũng thể thấy! Không ngờ sự dịu dàng quan tâm của phó đoàn Giang như , đến cả tôm cũng bóc giúp yêu, nếu là phụ nữ, cũng gả cho phó đoàn Giang!”
Giang Lâm : “ cưới .”
Cát Đại Xuyên: “...”
Mọi thấy thì nhịn mà to.
Bạch Du cũng nhịn mà bật thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-180.html.]
Tạ Húc Đông: “Cậu thôi , nếu là phụ nữ, với dáng vẻ của , doạ c.h.ế.t khác lắm , còn gả cho Giang Lâm.”
Chồng chị Lôi, cố vấn Ngưu hiếm khi lên tiếng: “Ông bà câu vỏ quýt dày móng tay nhọn, tất cả đều đoán đủ kiểu phụ nữ thể lọt mắt Giang Lâm. Còn nhiều cảm thấy cả đời , Giang Lâm sẽ yêu, ngờ đánh bại Giang Lâm là đồng chí Bạch.”
Chị Lôi: “Cũng gì lạ, Tiểu Du xinh như tiên trời, chuyện Tiểu Giang đánh bại chẳng là chuyện đương nhiên ?”
Nghe thấy cuộc chuyện ở xung quanh, Bạch Du chỉ cảm thấy mặt bắt đầu nóng lên và sắp bốc cháy, đến tai cũng thoát khỏi, nóng đến kinh .
Bạch Du cầm chặt đôi đũa trong tay, nơi trái tim như thứ gì đó bắt lấy, ngứa ngày, mềm mại.
**
Ngay đêm mời cơm, Bạch Du vốn định nhắc đến chuyện sinh con với Giang Lâm nhưng bất ngờ giao nhiệm vụ rời ngay.
TBC
Mãi đến ba ngày , mới thể trở về.
Trong ba ngày , vết thương ở chân của Bạch Du gần khỏi, cô thể bình thường nhưng bác sĩ vẫn bảo cô tạm thời vận động quá mạnh.
Bạch Du nhịn mà nở nụ .
Giang Lâm về lập tức ngay: “Đơn xin kết hôn phê duyệt, khi đăng ký kết hôn ảnh và giấy kiểm tra sức khoẻ, hộ khẩu của em ở Bắc Kinh, chúng về Bắc Kinh mới đăng ký kết hôn . Anh nộp đơn xin nghỉ kết hôn với cấp , lẽ mất vài ngày nữa mới duyệt, bằng hôm nay chúng chụp ảnh nhé?”
Bạch Du run, nhưng cô lập tức gật đầu đồng ý: “Vâng.”
Đơn xin kết hôn nộp, cũng nên chụp ảnh, gì trốn tránh cả.
Nói xong, cô mới phát hiện Giang Lâm mặc đồng phục hải quân , cô vội vàng lên : “Anh đợi một chút, em quần áo.”
Cô ngờ hôm nay Giang Lâm chụp hình kết hôn nên mới tuỳ tiện mặc một bộ quần áo, dù cũng là chuyện lớn trong đời, suy cho cùng cô vẫn nên trang điểm.