Bóng đêm đen tối.
Trong một con ngõ nhỏ vươn tay thấy năm ngón tay, Từ Ánh Chi ngẩng đầu bốn phía.
Ngày thường trời trăng nhưng đêm nay gì cả, đường phố cũng trống .
Thật , giờ coi là quá muộn nhưng tại , tầm mắt chỉ thấy những căn nhà tắt đèn.
Từ Ánh Chi giận bản : “Không , Cầu Tiêu Hành sẽ dám gì , đêm nay chỉ với để lấy ảnh chụp, khi lấy ảnh chụp thì sẽ rời khỏi ngay.”
Cô bỏ qua chuyện đe dọa , nhưng mỗi một ngả, ai liên quan đến ai.
Hôm nay khi Bạch Du và Giang Lâm rời khỏi, Bạch Gia Dương tới tìm cô trò chuyện một lúc lâu.
Bạch Gia Dương hai quen lâu, cũng về kế hoạch tương lai của , trong kế hoạch tương lai của Bạch Gia Dương bản , cũng cô và con của hai .
Cuối cùng cô thuyết phục, cô cảm thấy thể tiếp tục yếu đuối như , cô dậy chống , đó cùng Bạch Gia Dương rời xa nơi , trở về thủ đô.
Thế nên, chiều cùng ngày cô với Cầu Tiêu Hành về quyết tâm của , cô cho rằng Cầu Tiêu Hành sẽ buông tha cho dễ dàng như , ngờ gã đồng ý.
TBC
Chẳng qua là gã đưa yêu cầu là cô đến chỗ của gã để lấy ảnh chụp ngay đêm nay, dẫn khác theo cùng, chỉ một cô tới mà thôi.
Cô là liều nhưng cô thoát khỏi cuộc sống như thế lắm .
Nghĩ , cô vê cây d.a.o giấu trong túi quân đội, tiếp tục về phía .
mấy bước, cảm giác kỳ đánh trong lòng nữa.
Không là do cô quá nhạy cảm , cô luôn cảm thấy… Có đang trốn ở một chỗ bí mật để chòng chọc cô .
Một cơn gió thổi qua, cả cô sởn da gà.
Từ Ánh Chi dừng bước nữa, trực giác cho cô , nhất là cô nên tiếp về phía , cô nên đầu , đó chạy thật nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-219.html.]
Cô định và cũng , cô xoay bỏ chạy.
chạy mấy bước, cô đụng đầu một cơ thể, cô từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với một cái mặt nạ màu trắng như tuyết.
Cô sợ đến mức mở to đôi mắt.
“Chạy mau!”
Cô la to trong lòng nhưng đôi chân cô như đông cứng, lời sai khiến.
Một tiếng “Bốp” vang lên.
Người đeo mặt nạ ở mắt giơ cây gậy trong tay lên, dùng sức đập cổ của cô .
Từ Ánh Chi kêu lên một tiếng, cơn đau nhức gần như đánh xuyên qua cổ của cô , đó đầu gối truyền tới cảm giác đau nhức, cả thể chịu đựng nữa mà quỳ rạp xuống đất.
Trước khi cô ngất xỉu, cô chỉ thấy bóng tối và một bàn chân to sáu ngón chân.
***
Một đêm mộng.
Hôm khi tỉnh , thời tiết âm u, bầu trời như phủ một lớp chăn màu xám tro.
Bạch Du và Giang Lâm đến quán ăn ở sát vách để ăn bánh cuốn thành phố Quảng.
Bánh cuốn thành phố Quảng quả là món ngon tiếng, trơn mềm thú vị, vô cùng dai, nước tương đậm đà.
Ăn bánh cuốn xong, Bạch Du đưa một quyết định: “Anh Giang Lâm, em tới bệnh viện phương Nam để tìm cả và chị Ánh Chi, em kể cho cả về chuyện ngày hôm qua.”
Ngoài , cô còn khuyên chị Ánh Chi.
Tuy ở đời , một năm chị Ánh Chi mới g.i.ế.c c.h.ế.t nhưng cô nhận nhiều chuyện ở đời khác với đời , cô lo rằng vì việc sống nên dẫn tới sự đổi.
Vì thế mà cô khuyên chị Ánh Chi, rời xa nơi rắc rối càng sớm càng . Vả khi nghĩ tới dáng vẻ của đàn ông biến thái họ Cầu , cô luôn cảm thấy yên lòng.