Giang Lâm suy nghĩ một lúc, gật đầu nữa: “Được ạ, cháu bà nội, cháu sẽ giao tiền tiết kiệm cho Du Du bảo quản, hai ngày nữa cháu cũng sẽ chuyển căn nhà cho Du Du tên.”
Bây giờ chỉ mới sổ kết hôn mà giao bộ tiền tiết kiệm, ngay cả căn nhà cũng chuyển cho Du Du, cháu rể như , dù cho đốt đèn lồng cũng thể tìm .
Bà Bạch cảm thấy ý, chợt cảm thấy đứa trẻ quá thật thà: “Bà rõ bé Du, từ đến giờ chút bốc đồng, cháu đừng cưng chiều con bé quá.”
Bạch Du: “?”
Cô bốc đồng khi nào?
Còn nữa, bà nội cô tạo phản là tạo phản, còn tạo phản nhanh như nữa chứ!
Giang Lâm gật đầu: “Du Du , vả cưới vợ là để cưng chiều mà.”
Bạch Du: “...”
Tại đây cô thể những lời thế ?
Nếu cô đời và đời của là gà tơ, cô còn nghi ngờ là cao thủ trêu hoa nữa đấy.
Bà Bạch lòng tới mức thể lòng hơn: “Lời lắm, vợ là để cưng chiều, vài đàn ông theo chủ nghĩa nam quyền, một khi về nhà sẽ tréo nguẩy chân chờ ăn giống như mấy ông lớn, việc nhà.”
Giang Lâm: “Bà nội cứ yên tâm, mười ba tuổi cháu đến trường quân đội, việc nhà nào cũng , chỉ cần cháu nhiệm vụ thì việc nhà sẽ do cháu .”
Bà Bạch lặng lẽ cho Giang Lâm thêm mười điểm, thành cháu rể một trăm điểm: “Cháu quả tệ, giao Du Du cho cháu, bà yên tâm.”
Bạch Du coi là đủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-236.html.]
Khi cửa bà nội còn trợn trừng mắt , thế mà năm phút, Giang Lâm trở thành cháu rể một trăm điểm trong lòng bà nội .
TBC
Chậc chậc chậc, nếu thương nhân, e rằng sẽ là gian thương lừa c.h.ế.t cũng đền mạng.
Bạch Du oán thầm trong bụng, thấy Giang Lâm chợt về phía cô: “Lần về để chuyện đám cưới với nhà, chốc nữa lớn trong nhà sẽ tới để thương lượng chuyện đám cưới.”
Nói xong, dậy.
Bạch Du vội : “Máy thu thanh, xe đạp, máy khâu và đồng hồ đeo tay mà đó, em vài ý kiến.”
Nghe cô như , Giang Lâm xuống một nữa: “Ý kiến gì, em xem.”
Bạch Du: “Có vài thứ dùng , em cảm thấy cần mua vì thể diện, ví dụ như máy khâu, em may quần áo, cũng ý định học, mua cũng dùng tới, vả chẳng còn bao lâu nữa là chúng sẽ tới đảo Quỳnh Châu, thể vận chuyển mấy thứ qua đó nhỉ?”
Vận chuyển từ thủ đô đến đảo Quỳnh Châu, phí vận chuyển đủ để mua thêm một cái may khâu nữa , nhưng nếu vận chuyển qua đó, để ở thủ đô đóng bụi, thì lãng phí.
Giang Lâm: “Em lý, khi nào chúng tới đảo Quỳnh Châu, sẽ cho mua TV và xe đạp, còn đồng hồ đeo tay thì thể nào tiết kiệm .”
Anh chú ý thấy cô đeo đồng hồ đeo tay từ lâu , chẳng qua là cửa hàng bách hóa ở đảo Quỳnh Châu đồng hồ đeo tay phù hợp với phái nữ, khi ở thành phố Quảng xảy chuyện đó nên tới tận bây giờ vẫn thể mua .
Quả thực là Bạch Du một cái đồng hồ đeo tay, nghĩ tới chuyện lúc khi ở thành phố Quảng mua máy chụp hình, cô nhân cơ hội : “Em còn một cái máy chụp hình nữa.”
Giang Lâm: “Được.”
Bạch Gia Dương nhà khi đưa Từ Ánh Chi về bọn cô , suýt chút nữa giật : “Giang Lâm, em cho nhiều lắm , em thể cưng chiều Du Du như , em sẽ dễ khiến nó nhiễm thói đó.”
Giang Lâm cưng chiều em gái, đương nhiên là Bạch Gia Dương cảm thấy mừng , nhưng vẫn còn cưới vợ, Giang Lâm cưng chiều vợ điên cuồng như thế, khiến cảm thấy vô cùng áp lực.