Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-03-24 23:14:54
Lượt xem: 206

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi bước tới gọi cô, cô còn ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay lên, đôi mắt tới mức sưng đỏ như quả óc chó, dù dáng vẻ vô cùng thảm nhưng cô vẫn ngoan ngoãn gọi một tiếng “Anh Lâm”.

Chẳng qua là ngay hôm phát sốt, tận bốn mươi lăm độ.

Quá đáng nữa là, khi đó Tần Chính Nhân phát hiện ngay lập tức, bà còn dẫn Tần Tâm Hủy ngoài mua bánh ngọt, khi về thì mới phát hiện khuôn mặt Bạch Du đỏ bừng, bắt đầu mê sáng. Lúc mới đưa tới bệnh viện, bác sĩ nếu tới muộn một chút nữa thì đầu óc thể sốt hỏng.

Anh cảm thấy phụ nữ bằng đàn ông, nhưng phụ nữ trong đại viện khiến thích, Lâu Tú Anh xem như là một, Tần Chính Nhân cũng xem như là một.

Rõ ràng là ông Giang cũng nhớ chuyện năm đó: “Du Du là một đứa bé ngoan, cháu đối xử với con bé thật , nếu như cháu can đảm chuyện với con bé, cần nhà họ Bạch mặt, ông sẽ là đầu tiên tha cho cháu.”

Giang Lâm: “Cháu sẽ chuyện với cô .”

Ông Giang gật đầu: “Ông bảo cha cháu qua đây để bàn bạc về đám cưới.”

“Vâng ạ.”

Giang Lâm đáp một tiếng, khi đưa mấy tấm ảnh rửa khác cho ông ngoại, chuẩn gọi điện thoại cho nhà họ La, chợt ông nội :

“Chuyện Giang Vũ phái tới Hà Nam để bồi dưỡng, là do cháu nhúng tay ?”

Giang Lâm đáp .

Ông Giang thấy dáng vẻ của , thể đoán chứ, khịt mũi : “Cáo già.”

Giang Lâm: “...”

Anh già chỗ nào?

Trước đây quan tâm tới tuổi tác của , khi ông nội già nhiều , thêm Bạch Du cũng như , khiến thể nghi ngờ, lẽ nào thực sự già như ư?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-239.html.]

chỉ mới hai mươi lăm tuổi thôi!

TBC

Ông Giang công kích cháu trai xong, lúc mới cầm ảnh lên, ngắm nghía một cách thích thú.

***

Khi nhà họ La nhận cuộc gọi của Giang Lâm, cả nhà ngạc nhiên tới mức rơi cằm xuống đất.

Sau khi La Hoằng Huân chuyện , cũng tốc độ của Giang Lâm chấn động: “Quả thực là tốc độ của Giang Lâm lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng ai nấy cũng ngạc nhiên, đó con còn nghĩ rằng nó sẽ sống cô đơn cả đời, ngờ nó đột ngột lên đường như .”

Ông La nhặt cằm rớt đất của lên: “Giang Lâm con bé đó tên là Bạch Du, cha nhớ yêu cũ của Giang Khải cũng cái tên giống nhỉ?”

La Hoằng Huân: “Không giống, mà là cái tên , vả là trùng tên, mà là cùng một .”

Cùng một ?

Bà La sợ run , chợt tỉnh táo : “Ý của con là cháu dâu mà Giang Lâm cưới là yêu cũ của Giang Khải?”

La Hoằng Huân gật đầu: “Không sai, là cùng một , khi Giang Lâm tặng bánh táo đỏ cho cô gái đó, con cảm thấy bình thường, nhưng lúc đó con bé vẫn còn là yêu của Giang Khải, con còn cảm thấy bọn chúng là đang diễn. Nào ngờ ngoảnh đầu là con bé đó hủy bỏ hôn ước với Giang Khải, ông Giang cho con bé đó chọn một trong những em nhà họ Giang để yêu, kết quả là những khác còn kịp tay thì Giang Lâm lừa tới tay .”

À, cũng đúng, Giang Vũ tay.

Chẳng qua là khi tay là Giang Lâm “Tính kế” , tới Hà Nam tận một tháng, khi về Bạch Du thành vợ của Giang Lâm.

Chậc chậc, đáng thương quá.

Trong lòng La Hoằng Huân cảm thấy đồng cảm với Giang Vũ, nhớ bản “Nối giáo cho giặc”.

Cái cằm của ông La rơi xuống đất một nữa, mất nửa ngày mới tìm giọng của : “Có là Giang Khải ?”

Loading...