Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-03-25 12:54:53
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Du kể cho gia đình những gì cô với Giang Lâm đó: "Nhà cô bé việc, cần ở nhà vài ngày."

Nói xong, cô đưa Niệm Niệm về phòng , lấy nước và kẹo cho cô bé, dặn cô bé ở trong phòng đợi .

Sau đó, cô đóng cửa phòng trở phòng khách.

Bạch Phi Bằng vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngẩn ngơ như .

Bà Bạch thấy vẻ mặt kích động của Niệm Niệm, bà cũng .

Tuy rằng con trai thứ hai bắt cóc hai mươi mấy năm nhưng dáng vẻ đứa nhỏ ông vẫn luôn quên, cũng dám quên, bộ dạng cô bé và con trai thứ hai khi còn bé quá giống, cơ hồ là cùng một khuôn đúc in .

Lúc Bạch Du , ông giống như cảm ứng ngẩng đầu lên: "Du Du, liên quan đến thế của đứa bé , con lời với cả nhà ?"

Bạch Du gật đầu, lấy hình vẽ lúc , mở đặt mặt : "Đây là chân dung của cha cô bé , con căn cứ miêu tả của họ mà vẽ ."

Hai con bà Bạch và Bạch Phi Bằng qua, ánh mắt đều trong nháy mắt đỏ lên.

Người trong tranh và Bạch Gia Dương năm sáu phần tương tự, nhất là cặp mắt , giống Bạch Phi Bằng như đúc, nếu như con trai thứ hai bắt cóc, chắc dáng vẻ sẽ như thế .

Môi Bạch Phi Bằng run rẩy, ngẩng đầu Bạch Du: "Du Du, … Ở ? Bao nhiêu tuổi? Tên gì?"

Đối diện với ánh mắt của cha, Bạch Du chút đành lòng những lời tiếp theo: "Anh tên là Đàm Vệ Quốc, năm nay hai mươi hai tuổi..."

Tiếp theo, cô kể từng chi tiết thông tin mà Lý Khắc cho cô đó.

Khi xong, phòng khách im bặt.

Ngay đó, bà Bạch che mặt nức nở: "Chắc chắn là Gia Dụ, chắc chắn là Gia Dụ, cháu trai của bà, bà còn gặp mặt cháu nào, cháu còn nữa, bà xin cháu..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-260.html.]

Mắt Bạch Du cay xót, tiến lên ôm bà nội: "Bà ơi, bà đừng vội buồn, chắc hai."

trong lòng cô rõ, tám chín phần là trai cô.

Bạch Gia Dương cũng rưng rưng: " bà ơi, Du Du đúng, chắc là em trai..."

Lời an ủi phần thuyết phục, lặp lặp chỉ câu .

TBC

Bạch Phi Bằng lau nước mắt nơi khóe mắt, cả như già hẳn: "Mẹ, đợi khi Du Du kết hôn xong, con sẽ đích một chuyến sang Hà Bắc."

Nếu đó là con trai thứ hai, đó là điều nhất.

Nếu là , ông cũng tìm cách mang hài cốt của về nhà, để nhận tổ quy tông.

Ông với đứa trẻ đó, nghĩ đến việc thể gặp đứa trẻ một nữa, cuối cùng Bạch Phi Bằng cũng thể kiềm nước mắt tuôn rơi.

Cả nhà chìm trong bầu khí bi thương, chỉ Tần Chính Nhân, bà thản nhiên như ngoài cuộc.

Bạch Du lạnh lùng liếc một cái.

lúc Tần Chính Nhân qua, mặt nóng lên, hổ mấp máy môi: "Không khổ sở, chỉ là hiện tại còn rõ ràng, chắc là thằng hai.”

Đứa trẻ sinh từ trong bụng bà và khi mất đứa con, đương nhiên bà sẽ buồn. mà hiện tại vẫn rõ ràng mà cả nhà hệt như trời sập.

Huống chi xa nhiều năm như , dáng vẻ của đứa bé đối với bà hết sức mơ hồ, bà thật sự cách nào vì chuyện của một xa lạ mà nức nở.

đang nghĩ một vài chuyện, quá tập trung nên quản lý biểu cảm.

Lúc đối diện với biểu cảm lạnh như băng của con gái và chồng , bà khỏi chút hối hận.

Bà Bạch khẽ hừ một tiếng, với Bạch Gia Dương: "Cháu dìu bà phòng , ở đây thấy một càng thêm nhức đầu."

Loading...