Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-03-25 12:54:56
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu bình thường, bà chắc chắn sẽ mắng vài câu nhưng bây giờ bà thậm chí còn buồn la mắng.

Nếu sớm bà là một m.á.u lạnh và vô tình như . Lúc đầu bà thể và thể để con trai cả cưới bà .

Bạch Gia Dương cũng một cái, mím môi gì, đưa tay dìu Bà Bạch nhà.

Bạch Phi Bằng cũng .

Khó tin tức con trai, cho dù là tin tức , ông cũng chuẩn sẵn sàng .

Ông hỏi thăm tin tức về nơi , xin nghỉ với lãnh đạo, cả cả về mất ít nhất bảy tám ngày, ông sắp xếp cho xong công việc.

Còn cô bé , dáng vẻ giống thằng hai như , cho dù cuối cùng xác định cô bé con gái thằng hai, ông cũng đối xử với cô bé

Nhìn bộ quần áo mà cô bé mặc, thấy chắp vá, khuôn mặt vàng vọt, lẽ cô bé từng trải qua những ngày tháng lành. Ông liền tìm vài bộ quần áo trẻ em thể mặc .

Phòng khách lập tức yên tĩnh , chỉ còn Bạch Du và Tần Chính Nhân.

Bạch Du lười chuyện với , dậy định .

Tần Chính Nhân vội vàng gọi cô : "Du Du, chuyện với con."

Bạch Du: " chuyện với bà."

Nói xong, cô bước , bỏ Tần Chính Nhân tức giận đến mức suýt méo mũi.

Bạch Du về phòng mà ngoài lấy nước ấm , rửa mặt và cho Niệm Niệm, đó đổi một chậu nước khác để ngâm chân cho cô bé.

TBC

Niệm Niệm chiếc ghế đẩu nhỏ, hình bé nhỏ thẳng tắp. Ngâm một lúc, cô bé cầm lấy chiếc khăn khô bên cạnh chuẩn lau chân.

Cô bé lau cẩn thận, tiên nhấc một ngón chân nhỏ lên, lau khô kỹ lưỡng đó đặt chân lau khô chậu, nhấc ngón chân bên lên, lau khô kỹ lưỡng một nữa đặt chậu.

Cô bé lau lau nhiều nhưng bàn chân nhỏ vẫn khô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-261.html.]

Trên khuôn mặt hiện biểu cảm ngạc nhiên, như thể đang , ôi chao, bàn chân , lau mãi khô nhỉ?

Bạch Du đang dọn dẹp đồ đạc ở bên cạnh, đầu thấy dáng vẻ của cô bé, suýt chút nữa phì tiếng.

Cuối cùng cô tay giúp Niệm Niệm lau bàn chân nhỏ, mặt Niệm Niệm hồng hồng, mở to đôi mắt sáng ngời cảm ơn cô.

Niệm Niệm dễ chăm, cô bé tự leo lên giường đắp chăn và ngủ .

Bạch Du còn lo lắng cô bé sẽ nhớ giường hoặc nhớ , chuẩn tinh thần dỗ dành cô bé nhưng ngờ cô bé chạm gối ngủ .

Thật là một đứa trẻ ngoan ngoãn, phiền phức, khiến thương xót.

mà, trái , một già khiến yên tâm.

Ngay lúc , tiếng gõ cửa vang lên từ phía cửa phòng của cô.

Bạch Du đến mở cửa và thấy là Tần Chính Nhân đang cửa.

“Du Du, vài chuyện bàn với con, con đừng vội vã từ chối nhé.”

Dường như Tần Chính Nhân lo lắng sẽ Bạch Du phớt lờ nữa nên khi xong, bà chen từ nách con gái .

Bạch Du: …

Cô khẽ khép cửa, mặt chút biểu cảm : "Có gì bà cứ ."

Tần Chính Nhân: "Du Du, con đừng như , buồn lắm khi thấy con thế ."

Bạch Du , vẻ mặt đầy mỉa mai.

Tần Chính Nhân: "Mẹ , đây sai, nhận lầm của , sẽ bù đắp cho con."

Bạch Du bà, vẫn im lặng.

Tần Chính Nhân: "Lúc con mới sinh bé xíu xiu, ngờ thời gian trôi nhanh như , chớp mắt một cái con lớn , sắp lấy chồng nữa. Khi lấy chồng, bà ngoại để cho ít đồ, ban đầu định giữ để cho con khi con lấy chồng nhưng mà con cũng , nhà họ Tần gặp chuyện, bán hết những thứ đó, chạy đôn chạy đáo van xin nên bây giờ còn thứ gì lấy cả, xin con nhiều."

Loading...