Bà Bạch chỉ mũi bà mắng rằng: "Cô dám thề với trời rằng sự mất tích của Gia Dụ liên quan gì đến cô?"
Bà nhịn suốt nhiều năm, vì gia đình con trai cả, bà bao giờ to điều đó nhưng hôm nay tin cháu thứ hai thể còn đời, bà nhịn nữa.
Bạch Du bước , mặt lạnh như nước: "Bà ơi, bà gì ? Chẳng lẽ việc hai cháu mất tích năm xưa uẩn khúc gì ?"
Tần Chính Nhân quan tâm đến vết thương mặt, vội vàng : "Du Du, con đừng bà nội bậy, bà lớn tuổi, luôn vấn đề với , nên mới bậy!"
Bạch Du: "Im miệng cho !"
Tần Chính Nhân: "..."
Bà Bạch nước mắt giàn giụa: "Năm xưa cháu bảo về quê thăm cháu, mang theo trai cháu nhưng cô trông chừng cẩn thận, để trai cháu mới hai tuổi ngoài chơi một , chính vì sự lơ là của cô mà trai cháu mới bắt cóc!"
Bà thể hiểu nổi, đứa trẻ nhỏ như , bà thể yên tâm để con ngoài chơi một , trong khi bà ở trong nhà trò chuyện tâm tình với em trai . Hai em cùng lớn lên, chuyện gì mà thể mặt con, mà đuổi con ngoài?
TBC
Hai tay Tần Chính Nhân run rẩy như động kinh: "Mẹ! Con ngay từ khi con bước cửa, thích con nhưng cũng thể đổ cho con như , nếu lời khác thấy, con sống nổi? Còn sẽ nhận Du Du như thế nào, Du Du sắp sửa tổ chức đám cưới , cố tình đến đây gây chuyện lúc ?"
Bà Bạch trừng mắt bà .
Thấy Bà Bạch phản đối, Tần Chính Nhân còn tưởng rằng dọa bà: "Hơn nữa, những gì bằng chứng gì cả, nếu bằng chứng, đuổi con khỏi nhà từ lâu , nhịn đến bây giờ?"
Ngực bà Bạch phập phồng kịch liệt.
Bà quả thực bằng chứng, chuyện bà cũng chỉ , đây cũng là một lý do khác khiến bà bao giờ to điều đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-263.html.]
Bạch Du lạnh lùng : "Bà nội bằng chứng nhưng ."
Ngay khi lời thốt , ánh mắt của tất cả đều tập trung cô, bao gồm cả Bạch Phi Bằng về nhà đang ở cửa.
Tần Chính Nhân ngẩn một lúc, khinh thường : "Con thể bằng chứng gì, lúc đó con còn đời mà."
Bạch Du cô, từng chữ một: "Dù đời nhưng những việc bà cũng là hảo. Khi đó bà đưa hai về nông thôn, lẽ để thăm của mà là để gặp gian phu ?"
Ngay khi lời thốt , hiện trường bỗng chốc im lặng trong vài giây.
Ngay đó, bà Bạch run giọng hỏi: "Du Du, cháu là ý gì?"
Gian phu, những lời thể bừa bãi .
Hồi trẻ Tần Chính Nhân là đóa hoa của đoàn văn công, xinh , vóc dáng mảnh mai, dù sinh vài đứa con nhưng vóc dáng vẫn đổi, giống như một cô gái kết hôn.
Ban đầu, bà cũng lo lắng rằng Tần Chính Nhân sẽ giữ nhưng Tần Chính Nhân thường chỉ và ở nhà hoặc về nhà đẻ và ở cơ quan cũng cẩn trọng, bao giờ tin đồn gì.
Vì , mặc dù bà ghét Tần Chính Nhân tròn trách nhiệm của một nhưng bà bao giờ nghĩ đến chuyện trai gái.
Bà bé Du tin đồn thất thiệt từ , lời tổn thương lòng , nếu chuyện sự thật thì tình cảm con của hai sẽ thể hàn gắn .
, dù đến lúc , bà Bạch vẫn còn hy vọng Tần Chính Nhân, hy vọng rằng một ngày nào đó bà sẽ tỉnh ngộ và trả cho bé Du tình mẫu tử mà con bé .