Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-03-25 12:55:55
Lượt xem: 150

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Bạch lau khóe mắt, cái mũi sụt sịt vài cái: “Điều may thì trượt, điều may thì trúng, con xem cái miệng xui xẻo của con , chuyện thì đừng .”

Bạch Phi Bằng ngờ rằng lớn tuổi mà còn dạy dỗ một trận, khuôn mặt già đỏ bừng.

Bạch Du ngủ tới khi bà Quan Phúc tới thì mới thức dậy.

Bà Quan Phúc là may mắn trong đại viện, cả đời suôn sẻ, con cháu đầy đàn, vả nào nấy cũng hiếu thảo nên nhiều khi gả con gái sẽ mời bà tới để se lông bằng chỉ và chải tóc giúp.

Trong lúc Bạch Du rửa mặt, vài đồng nghiệp cũ và Lâm Hướng Tuyết tới.

Lâm Hướng Tuyết chạy tới ôm lấy cánh tay của Bạch Du, cô phấn khích : “Bạch Du, ông nội của đồng ý để tới đảo Quỳnh Châu chung với !”

Bạch Du ngờ cô thể thuyết phục nhà: “Hai ngày nữa chúng sẽ xuất phát, thu dọn xong ? Còn nữa, nỡ rời xa nhà của ?”

Lâm Hướng Tuyết ngờ xuất phát nhanh như nhưng cô vẫn kiên quyết : “Mình còn thu dọn nữa, tham dự đám cưới của xong sẽ về thu dọn.”

Còn về phần nhà, chắc chắn là nỡ rời xa.

càng xông pha bên ngoài một , cô giống như con chim trong lồng, suốt cả đời nhốt ở thủ đô.

Hai mới vài câu thì Bạch Du giục để bà Quan Phúc se lông bằng chỉ.

Đời Bạch Du từng se lông bằng chỉ, cảm giác đó đau tới mức khiến cô kiềm mà cảm thấy sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-288.html.]

TBC

Bà Quan Phúc thấy dáng vẻ của cô thì dịu dàng an ủi: “Yên tâm, sẽ đau . Bà sẽ cháu đau.”

Bạch Du đáp một tiếng “Dạ”.

Mặc dù tuổi của bà Quan Phúc lớn nhưng tay chân vẫn còn nhanh nhẹn, bà cầm sợi chỉ cuốn quanh ngón tay, cắn một đầu sợi chỉ trong miệng. Sợi chỉ vắt chéo như cái kéo, linh hoạt chụm tách , lông tơ cực nhỏ mặt cô nhanh chóng cắt xuống.

Trước đây làn da của Bạch Du vốn trắng nõn như dương chi bạch ngọc, khi se mặt xong thì càng thêm bóng loáng và nhẵn mịn, giống như quả vải lột vỏ, non nớt tới mức khiến kiềm lòng bóp một cái.

Mặc dù bà Quan Phúc sẽ nhẹ nhưng thỉnh thoảng Bạch Du vẫn phát tiếng kêu đau khiến Lâm Hướng Tuyết một bên quan sát nổi cả da gà. Cô âm thầm thề rằng khi bản lấy chồng, chắc chắn cô sẽ thứ .

Sau khi se lông bằng chỉ xong, bà Quan Phúc Bạch Du, nét mặt càng thêm phần ân cần: “Cô dâu gọi bà tới se lông bằng chỉ một ngàn thì cũng là tám trăm nhưng bà từng thấy cô dâu nào xinh như cháu., Cái trán sung túc, cái cằm nhỏ nhắn. Bà Bạch cứ yên tâm, chắc chắn hôn nhân của cháu gái bà sẽ vô cùng hạnh phúc, con cháu đầy đàn!”

Lời xuôi tai ai mà chẳng thích ?

Bà Bạch , khuôn mặt tươi như hoa: “Nhận lời chúc lành của bà! cũng mong gì khác, chỉ mong bé Du nhà thể như lời bà, cả đời bình yên suôn sẻ, con cháu đầy đàn!”

Bà Quan Phúc mỉm gật đầu: “Chắc chắn .”

Sau đó bà Quan Phúc chải đầu búi tóc cho Bạch Du, phối với chiếc váy cưới kiểu Trung Quốc mà cô đang mặc, trông dịu dàng và trang nhã, việc đáng ăn mừng thế.

Kỹ thuật trang điểm thời đại lắm, Bạch Du bản trang điểm thành mặt vôi trắng và môi đỏ chót nên cô tự trang điểm cho ít đậm và rực rỡ như các cô dâu bình thường khác.

Sau khi trang điểm xong, tất cả kiềm ngạc nhiên mà cảm thán.

Trông thấy Bạch Du mặc chiếc váy đỏ tôn lên làn da trắng nõn như ngọc của cô, dáng lả lướt quyến rũ, đường cong chữ S, ngay cả phụ nữ thấy cũng kiềm mà cảm thấy ngưỡng mộ.

Loading...