Giang Lâm chú ý tới ánh mắt của cô, khẽ : “Sao ?”
Bạch Du lắc đầu: “Không gì.”
Khi về tới tứ hợp viện thì trời tờ mờ sáng.
Bọn cô nhà là thấy ba vị khách mời mà tới: Giang Khải Bang, Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm.
Bạch Du Giang Lâm, tại ba ở trong tứ hợp viện.
Mẹ cô xảy chuyện, theo lý thuyết thì những nhà họ Giang tin tức mới đúng, trừ khi, để lộ tin tức.
Cô đầu chị Phúc trong góc, cô chạm mắt của cô, ánh mắt chút né tránh, chẳng mấy chốc cô đầu dám đối diện với cô.
Bạch Du khẩy.
Giang Lâm nắm tay cô bước trong.
Ánh mắt Giang Khải Bang dừng đôi bàn tay đan của hai , ông nhíu mày , rõ ràng là quen khi thấy cảnh nhưng ông vẫn kiềm chế. Ông về phía Giang Lâm : “Mày theo tao, tao vài lời với mày.”
Giang Lâm trả lời, chỉ về phía Bạch Du.
Bạch Du nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhỏ giọng : “Anh , em .”
Lúc , Giang Lâm mới theo Giang Khải Bang lên phòng khách nhỏ lầu.
Giang Khải Bang thấy , thế là bằng giọng điệu uy nghiêm: “Đóng cửa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-304.html.]
Giang Lâm cảm xúc ông nhưng vẫn theo.
Giang Khải Bang xuống vị trí dành cho chủ, Giang Lâm, ông thẳng điểm chính: “Trời sáng thì mày và Bạch Du đến cục dân chính thủ tục ly dị .”
Trong phòng khách im lặng tới mức thể thấy tiếng kim rơi.
Giang Lâm cha , lúc lâu vẫn lên tiếng, khóe miệng chợt giương lên, tiếng.
Giang Khải Bang lập tức cảm thấy xúc phạm, ông sầm mặt : “Mày cái gì? Lời tao mày ? Trời sáng mày thủ tục ly dị ngay cho tao!”
Giang Lâm từ từ xuống ghế sô pha ở đối diện ông , ông bằng ánh mắt lạnh lùng: “Nghe nhưng mà theo ý của ông.”
Giang Khải Bang nổi trận lôi đình, ông vỗ bàn một cái: “Làm càn! Tao thấy trong mắt của mày cha nữa! hôm nay tao , mày ly dị thì cũng ly dị cho tao!”
Nhìn con trai cao lớn hơn , ông Giang coi trọng hơn ở mặt, trong lòng Giang Khải Bang thể nào vui nổi.
Khi còn trẻ, ông mấy em chèn ép tới mức ngóc đầu lên nổi, chỗ nào cũng bằng bọn họ, cho dù ông cố gắng tới cỡ nào thì trong mắt ông Giang cũng sự tồn tại của ông .
Sau khi Giang Lâm đời, bà Giang vô cùng yêu thương Giang Lâm, từ nhỏ Giang Lâm cho thấy thiên phú tầm thường của , lúc ông còn cho là sẽ hãnh diện.
Ai ngờ khác thấy ông là hỏi ông mà sinh một đứa con thông minh như bằng vẻ mặt ngưỡng mộ, ban đầu ông còn cảm thấy vui nhưng càng nhiều thì càng đổi. Trong mắt những đó, dường như thành tựu lớn nhất trong đời của ông là sinh đứa con trai Giang Lâm.
TBC
là buồn .
Ông Giang càng quá đáng, mỗi khi ông sai thì ông sẽ mắng ông “Làm cha mà bằng con, Giang Lâm vẫn mười tuổi mà thông minh hơn cha là ”. Nếu thì sẽ là “ thấy Giang Lâm thông minh như , chẳng chút nào giống với cha là , Giang Lâm giống nó, nếu nó giống , chắc chắn nhà họ Giang sẽ thêm một thằng ngu nữa!”
Cha bằng con, chuyện dần trở thành một cái nút thắt, cuối cùng trở thành một cái gai trong lòng ông , chạm , dần sinh sôi khiến ông thể kiềm mà cảm thấy khó chịu.