Điều khiến ông chịu nổi hơn nữa đó là cánh của Giang Lâm càng ngày càng cứng, cũng càng ngày càng để cha là ông mắt.
Đó là điều khiến ông thể chịu nổi.
Giang Lâm: “Ông chuyện , ông nội của ?”
Giang Khải Bang: “Mày đừng lấy ông nội của mày dọa tao, nhà họ Giang chúng thể đứa con dâu là con gái của tội phạm g.i.ế.c . Tao cũng là vì cho mày, một vợ như , chắc chắn tương lai của mày sẽ chịu ảnh hưởng, mày thăng tiến nữa, con của mày sẽ nghĩ thế nào? Lẽ nào mày đứa con của mày bà ngoại là tội phạm g.i.ế.c ?”
TBC
Giang Khải Bang cảm thấy hết lòng khuyên nhủ, nếu vì cho con trai, ông chạy tới nơi khiến vui từ sáng sớm chứ?
Sắc mặt Giang Lâm cũng sa sầm: “Vậy thẳng cho ông , sẽ ly dị với Bạch Du, bây giờ , cũng .”
Giang Khải Bang tức giận tới mức lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt: “Lẽ nào mày cần sự nghiệp của mày nữa ư?”
Giang Lâm: “Không thể ở bên cô thì thăng tiến để gì? Nếu con oán trách một và một bà ngoại như thế, nó đủ tư cách để con , thậm chí sẽ cho chúng nó cơ hội để sinh đời!”
Nói xong, dậy bước ngoài.
Giang Khải Bang tức giận đến mức trán nổi gân xanh: “Mày đó cho tao!”
Giang Lâm thèm quan tâm.
Đầu óc Giang Khải Bang nóng lên, ông cầm cái gạt tàn thuốc ném về phía .
Giang Lâm như mọc con mắt phía , khi cái gạt tàn thuốc sắp đập thì nghiêng , cái gạt tàn đập lên cửa gỗ, phát một tiếng vang lớn, cửa gỗ cũng đập thủng một lỗ.
Giang Lâm dừng bước, xoay về phía Giang Khải Bang bằng ánh mắt lạnh như băng: “Tốt nhất là ông đừng tới phiền Bạch Du, nếu …”
Giang Khải Bang: “Nếu thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-305.html.]
Khóe miệng Giang Lâm cong lên: “Nếu thì suốt cuộc đời Giang Khải đừng mong bước chân khỏi nhà giam.”
Nói xong, cha lấy một , nghênh ngang rời .
Giang Khải Bang: “...”
Anh đang đe dọa ông ?
Anh còn lấy tính mạng của Giang Khải để đe dọa ông ?
Lý nào như !
Giang Khải Bang tức tới mức suýt chút nữa là phun máu, tức c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Trong phòng khách, Bạch Du ở chung với Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm, thế là cô thẳng phòng bếp.
Bận rộn suốt nửa buổi tối, cô đói bụng nữa .
Trong phòng bếp mì sợi kéo sẵn chị Phúc từ đó, mặc dù chị Phúc tiết lộ tin tức bên ngoài nhưng Bạch Du sẽ gây khó dễ với đồ ăn.
Đun nước sôi, nấu chín mì sợi và cải xanh, thêm hành tỏi băm nhuyễn và vừng trắng, thêm một muỗng ớt nữa, đó tưới dầu nóng , thêm dấm balsamic, dầu vừng và xì dầu, muối ăn và đường trắng.
Sau đó thêm hai muỗng nước súp nấu mì, bỏ mì sợi và cải xanh trộn lên, cứ thế một bát mì chua xong.
Bạch Du bưng bát mì chua phòng khách, bắt đầu ăn.
Giang Hựu Hàm vốn đói bụng, bây giờ ngửi mùi chua thơm, cái bụng của cô lập tức vang lên tiếng ọt ọt.
Cô nước nuốt bọt theo bản năng, đó khiển trách: “Chị ba, chị một bát thế? Sáng sớm và vẫn ăn nữa, lẽ nào điều đầu tiên chị nên là hỏi chúng ?”
Bạch Du ăn một đũa mì lớn, mì sợi chua cay ngon: “Các trẻ em lên ba, tay chân tự ? Hơn nữa, các với chị Phúc lắm mà, tứ hợp viện tin tức là báo cho các ngay, bảo chị cho các . Chắc chắn chị sẽ bằng lòng tay sai cho các .”