Dáng vẻ ông Giang bình chân như vại, ông buông đũa xuống: “Du Du, tại cháu như ?”
Bạch Du: “Ông nội, một tháng , khi cháu tới cửa hàng bách hóa thì thấy Hựu Hàm đang nắm tay một đàn ông, em thấy cháu là bỏ chạy, đó em còn đe dọa cháu chuyện cho em . Thế nên khi thấy dì Lâu Hựu Hàm nôn ọe nhiều , cháu nhớ tới một đồng nghiệp cũ của cháu lúc mang thai cũng nôn ọe như thế khi ngửi mùi cá ên cháu mới nóng ruột khỏi miệng. Cháu xin ạ.”
Đương nhiên trong lúc nóng ruột nên cô mới khỏi miệng, cô là cố ý.
Cho dù là đời là đời , Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm luôn gây phiền phức cho cô, cô thể yên chờ c.h.ế.t chứ.
Mí mắt Lâu Tú Anh giật mạnh, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.
Trước đó bà vốn nghi ngờ nhưng Giang Hựu Hàm thề son sắt rằng cô yêu, cộng thêm Giang Khải ngừng xảy chuyện. Trong thời gian bà còn quá nhiều tâm tư để quan tâm tới chuyện của con gái, ngờ rằng chỗ sơ suất lớn tới như .
Chẳng qua là đang ở mắt , đặc biệt là đang ở mặt ông nội, dù thế nào thì bà cũng bảo vệ tiếng tăm của con gái.
Thế là bà lên tiếng: “Cô…”
Chẳng qua là kịp để bà xong thì Giang Hựu Hàm ngẩng đầu lên, cô chỉ Bạch Du và mắng: “Con khốn Bạch Du , rõ ràng là cô đồng ý với là mà!”
Mọi : “!”
Vừa dứt câu, dám thở mạnh.
Vừa nãy còn nghi ngờ Bạch Du đang nhắm Giang Hựu Hàm, dù chuyện chồng con, cho dù là của nhà họ Giang thì cũng là một chuyện vô cùng mất thể diện.
Chẳng qua là khi thấy dáng vẻ vội vàng thừa nhận của Giang Hựu Hàm, lập tức tin lời Bạch Du.
Nói , lẽ Giang Hựu Hàm thực sự thai.
Một tiếng “Rầm” vang lên.
Mọi còn nghĩ rằng là ông Giang tức giận tới mức đập bàn, ai ngờ khi tập trung kỹ, thì là Lâu Tú Anh tức giận tới mức ngất xỉu.
“Mẹ, ?”
“Tú Anh!”
Rõ ràng là thể dùng bữa nữa.
Chẳng mấy chốc Lâu Tú Anh đưa bệnh viện, đồng thời tới để kiểm tra, còn Giang Hựu Hàm vẫn luôn nôn ọe ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-310.html.]
TBC
***
Bạch Du và Giang Lâm cùng tới bệnh viện.
Sau khi ông Giang ngoài, bọn họ trở về phòng của .
Vừa cửa, Bạch Du định oán trách việc cắn rách môi , ai ngờ cô còn kịp lên tiếng thì kéo lên đùi của .
Khuôn mặt Bạch Du đỏ lên ngay lập tức: “Anh gì , còn cắn môi em nữa!”
Yết hầu Giang Lâm di chuyển lên xuống: “Bây giờ em thể cắn .”
Bạch Du: “Em thèm.”
Cô vốn định cắn nhưng tư thế bây giờ của bọn cô dễ ma sát bốc lửa.
Huống chi cô cắn ngược là hời cho .
Giang Lâm: “Vậy để cắn cho em.”
Nói xong khuôn mặt áp sát gần, hôn lên bờ môi của cô.
Bạch Du: “...”
Anh hôn vô cùng mãnh liệt.
Đầu lưỡi cạy môi cô một cách chuẩn xác, bàn tay đè gáy của cô , ép cô sát gần .
Quả là con nhà từ nhỏ, hai động tác của chút lưu loát nào nhưng vô cùng thành thạo.
Giống như một từng trải kinh nghiệm phong phú.
Anh mút lấy môi cô, thâm nhập sâu trong, đoạt chiếm thành trì.
Cả Bạch Du như nhóm lửa, nóng tới mức chịu nổi, cổ và tai đỏ bừng.
May là cô là gì.
Cô cảm thấy cả Giang Lâm cũng nóng giống như cô, bàn tay giữ eo của cô cố gắng kiềm chế sức lực nhưng vẫn khiến cô thể thở nổi.