Chẳng qua là cô bước nhà họ Giang mà tiêu tiền như nước, nếu để đong thứ ba của nhà họ Giang , chắc chắn là sẽ thành kiến với cô, bây giờ xử sự tiết kiệm và quản lý công việc nhà , cho dù thì cũng giả bộ.
Bạch Du rõ là cô nghĩ cho : “Chị Ánh Chi, chị xem chị thích cái nào ?”
Từ Ánh Chi sửng sốt, khi lấy tinh thần thì từ chối ngay lập tức: “Đừng là em định mua cho chị đấy nhé? Chị cần , em mua cho là .”
Một cái khăn lụa giá tám đồng, cô thể thẹn mà yêu cầu Bạch Du mua cho chứ.
Lúc , nhân viên cửa hàng cầm ba cái khăn lụa .
Vừa là cái khăn lụa từ vải silk, cầm trong tay mềm mượt tới mức chịu , chất mỏng, vô cùng mềm mại, sờ cảm thấy dễ chịu.
Sau khi Bạch Du so sánh xong, cô cầm lấy cái khăn lụa màu xanh đậm hoa văn lên, buộc cái nơ con bướm cổ Từ Ánh Chi, đó lấy cái gương quầy đặt mặt cô : “Chị xem là ?”
Ngũ quan của Từ Ánh Chi mạnh mẽ, đeo cái khăn lụa màu xanh đậm vô cùng hợp với da cô , còn khiến cô trông thêm vài phần tao nhã.
Trước đây tính cách của cô khá nhanh nhẹn, từ nhỏ vô cùng ngưỡng mộ phụ nữ tao nhã, khi ngắm trong gương, ngay lập tức Từ Ánh Chi dời mắt nổi.
Bạch Du dáng vẻ của cô thì cô thích.
Ngay đó cô cầm lấy cái khăn lụa màu hồng nhạt hình con thỏ, bông lúa và đóa hoa lên, màu hồng phấn quá tươi mát, khiến cũng cảm thấy thở của mùa xuân.
Màu hồng phấn như , cả hai đời cô từng dùng qua.
Đời , Giang Khải cách dùng ngôn ngữ để đả kích cô, phàm là lúc cô ăn diện cho bản một chút thì sẽ cô đủ đoan trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-313.html.]
Sau khi cải cách, dường như lúc kiềm chế lâu, ước thể mặc đủ màu sắc lên bản . Giang Khải thể khác, Giang Hựu Hàm thể ăn mặc màu hồng phấn, Lâu Tú Anh thể mặc quần áo màu đỏ chót, chỉ cô là .
Đời cô dùng màu hồng phấn như thế.
Nghĩ , cô cầm cái khăn lụa màu hồng phấn quàng lên cổ , thắt cái nơ con bướm dành riêng cho .
Trong lúc cô thắt khăn lụa, nhân viên cửa hàng vẫn luôn chằm chằm cô, định học lén mánh khóe, nhưng tới mức hoa mắt cũng học .
TBC
Sau khi Bạch Du thắt xong, đôi mắt của cô bừng sáng: “Đẹp quá!”
Cái khăn lụa màu hồng nhạt bày bán trong cửa hàng Hữu Nghị hơn nửa năm nhưng mãi vẫn thể bán .
Phần lớn thích màu xanh sẫm, màu xanh đậm khá trầm , cái khăn lụa màu hồng quá sống động và ẻo lả nên mãi vẫn thể bán .
Chẳng qua là đồng chí nữ mặt quá , ngọt ngào mơ mộng, khiến cảm thấy tiên khí tung bay.
Từ Ánh Chi thì ngẩng đầu lên khỏi gương, thấy là đôi mắt của cô cũng bừng sáng: “Quả thực là , hợp với em.”
Bạch Du bước tới phía , bản trong gương, cái khăn lụa màu hồng phấn tôn lên làn da trắng nõn của cô, giống như nụ hoa, khiến nỡ dời mắt sang chỗ khác.
Cô tháo khăn lụa xuống, đưa cả cái khăn lụa của Từ Ánh Chi cho nhân viên cửa hàng : “ lấy ba cái , phiền cô gói giúp .”
Từ Ánh Chi cũng thích cái khăn lụa màu xanh đậm đó tới mức nỡ buông tay: “Chốc nữa chị sẽ trả tiền cho em.”
Bạch Du: “Nếu tặng cho chị thì chị cứ nhận, em đến đảo Quỳnh Châu tới khi nào mới về, còn nhờ chị chăm sóc nhà của em nữa, chị cứ coi cái khăn lụa là quà đút lót sớm cho chị .”