Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-03-25 23:37:41
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bệnh nhân chỉ ngủ thôi, ngất xỉu.”

Lông mày Giang Lâm nhíu : “Ngày thường cô ngủ sâu, chỉ một tiếng động nhỏ là sẽ tỉnh giấc, nếu là ngủ, tại vẫn tỉnh ?”

Chú Vương bên cạnh gật đầu.

Dáng vẻ của Du Du giống như ngủ , nãy lúc đưa cô khỏi ngăn tủ, cả lúc Giang Lâm ôm tới bệnh viện nữa, nếu thực sự là ngủ thì đánh thức từ lâu .

Bác sĩ Trịnh đẩy mắt kính mũi: “Lúc còn trẻ, ông nội của từng tới nước Anh học qua tâm lý học, ông trong tình trạng sợ hãi cực độ, phần lớn sẽ lóc và la lối nhưng cũng phần ít hành động khác với thường, lẽ là đồng chí Bạch thuộc về phần ít đó.”

Sợ hãi và đau buồn cực độ khiến cơ thể cô khởi động cơ chế bảo vệ bản , khiến cô bước giấc ngủ sâu, bây giờ khó đánh thức cô khỏi giấc ngủ.

Giang Lâm: “Vậy cô sẽ ngủ như thế trong bao lâu?”

Bác sĩ Trịnh lắc đầu: “ cũng , vả cũng quá rõ về tình trạng và kiến thức của căn bệnh , e rằng cách nào để giúp các .”

Trong nước coi trọng tâm lý học, thậm chí còn tới khái niệm , cũng chấp nhận tâm bệnh là một loại bệnh.

Khi ông nội của chỉ nghề kiêm nhiệm, nghiên cứu sâu, khi về nước loạn trong giặc ngoài, tài liệu lịch sử ông mang về nước cũng mất trong lúc chiến tranh loạn lạc.

Thế nên chỉ ông nội của kể vài ví dụ tiêu biểu về tâm lý học, còn cách chữa trị thì .

“Nếu thể đến Hồng Kông, lẽ sẽ chuyên gia và bác sĩ giúp các về phương diện .”

Chẳng qua là với tình hình bây giờ, đến Hồng Kông thì dễ thì khó.

Nghe bác sĩ Trịnh , trong phòng bệnh im lặng vài giây.

Giang Lâm đầu Bạch Du đang giường bệnh, ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt của cô, nhuộm lông mi và lông tơ mặt của cô trở thành màu vàng nhạt, lông mi dài rậm rủ xuống tạo thành một cái bóng nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-323.html.]

Cô ngủ sâu sâu, dường như sẽ mở mắt bất cứ lúc nào, bằng đôi mắt trong trẻo và sạch sẽ.

Chú Vương hiểu những lời bác sĩ Trịnh , nhưng ông hiểu một điều, đó là Bạch Du bệnh.

Hơn nữa còn bệnh bình thường.

Nghĩ , ông kiềm mà cảm thấy đau lòng: “Tại như , đang yên lành thành thế ?”

TBC

Bác sĩ Trịnh còn chuyện bận, bảo bọn chuyện thì y tá tới tìm , đó xoay rời khỏi.

Bác sĩ Trịnh rời khỏi, nhà họ Bạch tới.

Ngoài bà Bạch và Bạch Phi Bằng , còn Bạch Gia Dương.

Bạch Gia Dương thì thấy Bạch Du vẫn trong trạng thái “ngất”, còn tỉnh , cả run lên, sắc mặt tái nhợt giống như quỷ: “Du Du, em …”

Bà Bạch đẩy : “Cút sang một bên, đừng ở đây mất thể diện nữa!”

Nói xong, bà nhào về phía Bạch Du đang giường, đau lòng sờ mặt cô, đó sờ tay cô, cuối cùng ngẩng đầu lên hỏi Giang Lâm về tình huống bây giờ.

Giang Lâm ý định giấu giếm, thuật những lời bác sĩ cho nhà họ Bạch .

Chẳng qua là nhắc tới chuyện Bạch Du trốn trong ngăn tủ khi đưa tới bệnh viện, nhưng chú Vương .

Nghe xong lời của hai , phòng bệnh im lặng trong nháy mắt.

Một giây , hai tiếng “bốp bốp” vang lên.

Khuôn mặt Bạch Gia Dương tát lượt hai cái, lập tức sưng lên.

Bà Bạch: “Anh lương tâm , bé Du gì cũng nghĩ cho cả là , thế mà đối xử với nó như đây? Vì Tần Chính Nhân phân đúng sai đó mà mắng nó là kẻ lòng lang sói, cho , nếu bé Du xảy chuyện chẳng lành, đừng nhận bà nội nữa!”

Loading...