Bọn họ đang cãi bằng tiếng Mân Nam, Bạch Du và Lâm Hướng Tuyết một lúc cũng chẳng hiểu mô tê gì, chờ khi phụ nữ dắt tay một cô bé ba, bốn tuổi rời thì Bạch Du mới gần chào hỏi Phùng Chiêu Đệ.
Phùng Chiêu Đệ vui khi gặp cô, chẳng qua sắc mặt vẫn lắm, khi hàn huyên vài câu, cô chủ động giãi bày: "Lúc bảo là mang thai đúng ? Gần đây mới kiểm tra thì chẩn đoán là sinh đôi, khuyên đừng sinh nhưng bà , còn là vì để mai chị em chỗ dựa nên mới sinh. chẳng còn cách nào, chỉ đành lén giấu đồ mà nhà khách phát cho ăn, bà thì , còn mang lấy lòng bà nội, tức c.h.ế.t mất!"
Bạch Du cũng nên gì.
TBC
Còm nhom như mà còn mang thai đôi, nghĩ thế nào cũng thấy lắm.
Bạch Du xen chuyện nhà khác, đỡ rước vạ .
Sau khi tạm biệt Phùng Chiêu Đệ, cô và Lâm Hướng Tuyết đến bưu điện, nào gọi về nhà nấy.
Bà Bạch nhận điện thoại của cô thì vui mừng xúc động: "Bé ngoan của bà, các cháu đến nơi an thì bà yên tâm . Bà nội đang tính đợi cha cháu Hà Nam về sẽ đưa Niệm Niệm về Thiên Tân."
"Cha cháu gửi tin về ạ?"
Hôm đó, khi bà nội chuyện về Thiên Tân với cô, cô còn tưởng bà nội chỉ thế thôi, bây giờ , cô gì, lựa chọn lảng tránh hỏi sang chuyện của cha.
Bà Bạch: "Nó từ ba hôm , chắc bây giờ đến Hà Nam, chờ bao giờ về thì mới tình hình cụ thể."
Mọi đều thẳng nhưng trong lòng đều chuyện chẳng hy vọng gì, sang đó cũng chỉ vì một lời giải thích thôi.
Bạch Du: "Thế còn Lý Khắc, về ạ?"
Bà Bạch đáp: "Cứ cách mấy ngày thằng nhóc đó đến thăm Niệm Niệm, chẳng qua chịu gì thôi. đến nó đưa cho bà hai mươi đồng đấy, là tiền sinh hoạt của Niệm Niệm. Cháu thử xem, một thằng nhóc như nó lấy nhiều tiền thế chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-345.html.]
Bạch Du lập tức nghĩ đến hai chữ "chợ đen", cô nghi ngờ Lý Khắc theo đến chợ đen đầu cơ trục lợi.
Chỉ thế thì mới kiếm nhiều tiền như trong thời gian ngắn thôi, nhưng việc cực kỳ nguy hiểm, vẫn còn nhỏ tuổi, nhất vẫn nên về trường học tập.
Xem chờ khi cha cô về để bảo ông chuyện nghiêm túc với Lý Khắc mới .
Sau khi cúp điện thoại, đầu thấy Lâm Hướng Tuyết đỏ bừng mắt.
Thấy Bạch Du , Lâm Hướng Tuyết ngại ngùng dụi mắt, : "Mẹ bù lu bù loa khiến cũng theo, bà còn bảo lúc nào rảnh sẽ đến thăm ."
Bạch Du hâm mộ tình con của bọn họ: "Đi thôi, dẫn ăn đặc sản ở đây, đảm bảo ăn xong chẳng nữa luôn."
Nghe thấy đồ ăn, đôi mắt Lâm Hướng Tuyết lập tức phát sáng: "Đi!"
**
Bạch Du còn tưởng chuyện nhà cửa thể giải quyết nhanh , ai ngờ đến ngày hôm tin tức.
Nhà mới cách quá xa nhà cũ, chỉ mất năm đến sáu phút đường nhưng diện tích lớn gấp đôi, quan trọng nhất là một sân vườn rộng chừng bảy, tám chục mét vuông.
Bạch Du háo hức xem nhà mới.
Đó là một ngôi nhà hai tầng, tường trắng mái đỏ, tầng hai còn một cái ban công nhỏ, ở đó thể thấy bộ vùng biển rộng lớn. Dưới ánh nắng mặt trời, mặt biển sáng lấp lánh như một dải lụa bạc, đẽ khiến lòng mê say.
Nhà mới chỉ nhà vệ sinh riêng mà còn bếp riêng, chẳng qua trong bếp nước máy, chỉ một cái vòi lắp sẵn ngoài sân.