Bạch Du thấy Lâm Hướng Tuyết thì khỏi ngạc nhiên, cô hỏi: "Sao về nhanh thế? Không tìm đường ?"
Lâm Hướng Tuyết cắn môi, mặt đỏ bừng: "Không , đồng chí Cát để mua nên tớ về."
Bạch Du để ý cô gần như nghiến răng nghiến lợi ba chữ “đồng chí Cát”, cô với chị Lôi một tiếng, lau tay kéo Lâm Hướng Tuyết sân: "Cậu , chuyện gì?"
Lâm Hướng Tuyết hổ đến nỗi đào một cái hố đất chui xuống, vốn dĩ cô định sẽ giữ kín chuyện cả đời nhưng kìm mà than phiền với Bạch Du: "... Cậu xem nào như , tớ cố tình to, lẽ nào thể giả vờ thấy ?"
Cô càng nghĩ càng tức, còn tưởng chỉ là vẻ ngoài ngốc nghếch thôi, ngờ ngốc thật!
Bạch Du cong cả lưng, tới khi chạm ánh mắt hờn giận và hổ của Lâm Hướng Tuyết, cô mới miễn cưỡng dừng , xoa hai má nhức mỏi vì quá nhiều, : "Tuy là dạo mấy khi tớ nghi ngờ Cát Đại Xuyên theo đuổi , nhưng theo tớ thấy thì thích mà chẳng hành động gì tiếp theo nên cũng với . Thật ngoài cái tính khờ khạo, còn một khuyết điểm chí mạng nữa."
Lâm Hướng Tuyết: "Khuyết điểm chí mạng gì?"
TBC
Bạch Du: "Keo kiệt!"
Rồi cô kể cho Lâm Hướng Tuyết câu chuyện "mười tám cái rắm" của Cát Đại Xuyên, cả chuyện bỏ một hào để mua mười viên kẹo trái cây quà mắt ở thành phố Quảng.
Rốt , cô : "Nhìn chung thì con Cát Đại Xuyên tệ, chí tiến thủ, tật gì đặc biệt chú ý, cũng gia trưởng, điều keo kiệt quá, trong căn cứ ai là cái danh vắt cổ chày nước của ."
Lâm Hướng Tuyết há hốc mồm, kinh ngạc thốt lên: "Không ngờ đời keo kiệt đến , uổng công lúc nãy tớ còn định cho một cơ hội, tớ quyết định rút ý nghĩ !"
Một cái rắm dẫn đến một án mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-350.html.]
Cát Đại Xuyên đang mua đậu phụ nghĩ mãi vẫn hiểu tại Lâm Hướng Tuyết đột nhiên nổi giận.
Anh rằng chính đánh mất một cơ hội thoát ế.
Mỗi ngày một mẹo nhỏ thoát ế, get√.
Bên , Bạch Du nhịn về bếp chuẩn bữa tối.
đều thiếu chất béo, ngày quan trọng thế , thịt chắc chắn là món chính.
Thịt lợn là thực phẩm , chỉ dùng cho các món chiên xào mà còn thể rán mỡ lợn, phần da lợn cũng thể bỏ phí, từ da lợn thể món tóp mỡ da lợn.
Dầu nóng trong nồi kêu xèo xèo, cho xì dầu, muối, đường trắng đảo vài , xong một nồi to thịt kho tàu lên màu đỏ , mềm và vô cùng thơm ngon. Sau đó rửa sạch nồi cho dầu , tiếng xẻng đảo thức ăn kêu loong coong, chẳng bao lâu , một đĩa đậu phụ xào vàng ươm, xốp giòn, thơm nức lò. .
Các món ăn lượt bưng lên.
Cá chép kho, tôm xào cay, dưa chuột đập dập, cà chua xào trứng, cải thìa xào tỏi, cuối cùng là một bát canh gà hầm dừa to.
Mùi thức ăn thơm ngào ngạt toả khắp nơi khiến ai nấy đều nuốt nước bọt liên tục, mấy đứa con chị Lôi dám rời mắt khỏi những món thịt bàn ăn, sợ rằng chớp mắt một cái là thịt sẽ còn.
May tuy chúng là chúa nghịch ngợm nhưng chị Lôi dạy bảo chúng , ngay cả bé Cẩu Đản nhỏ nhất cũng giơ tay bốc thức ăn mà ngoan ngoãn đợi lớn cho phép ăn cơm.
Phụ nữ nấu cơm trong bếp, đàn ông sửa sang sân vườn, bây giờ mua gà con nhưng thể chuồng gà , sẽ trồng thêm hoa và rau củ quả nên cũng cày xới đất trong sân .
Tạ Húc Đông thấy Giang Lâm đang chuồng gà cày đất thì buông lời trêu chọc: "Phó đoàn Giang của chúng bao giờ những việc , xem kết hôn cái là khác hẳn nhỉ."