Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:30:32
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Lâm xuống đun nước tắm cho cô, chỉ để Bạch Du đang tức giận đập chiếc giường lớn.

Bên .

Một chiếc xe quân sự chạy nhanh con đường làng gồ ghề.

Ở vùng quê, ngay cả xe đạp cũng hiếm thấy, huống chi là một chiếc xe bốn bánh, còn là xe quân sự, điều khiến cả đội sản xuất vô cùng kinh ngạc.

TBC

Điều khiến họ kinh ngạc hơn nữa là xú lão cửu* trong chuồng bò thực chất là một sĩ quan cấp cao, giờ đây sĩ quan cấp cao đó phục hồi danh dự, trở thành nhân vật cấp cao mà cả đời họ thể chạm tới.

*Xú lão cửu: Là cách gọi miệt thị phần tử tri thức trong đại cách mạng văn hóa.

Mọi bàng hoàng hối tiếc.

Nếu rằng một ngày nào đó nhà họ Tống sẽ phục hồi danh dự, nếu phận của họ cao quý đến , thì đối xử với nhà họ Tống hơn, hoặc lén cho nhà họ Tống chút đồ ăn, nhưng giờ hối hận cũng muộn.

Cả nhà họ Tống đều nước mắt lưng tròng, hình gầy gò run rẩy vì xúc động trong gió lạnh.

Trong đó, một phụ nữ ba mươi bốn mươi tuổi, khuôn mặt vàng vọt đẫm nước mắt, giọng khàn khàn : “Về thôi, về nhanh thôi, đón con gái út Tiểu Vi của chúng .”

Dạo , bà luôn mơ thấy con gái út Tống Chi Vi chết, hình nhỏ bé trần truồng, một mảnh vải che vứt hố phân, bà đến xé lòng trong mơ, cố gắng vớt con lên nhưng dù thế nào cũng chạm tới .

lo lắng con gái út xảy chuyện nhưng họ ở trong chuồng bò, tin tức thể truyền ngoài, cũng thể truyền .

May mà cuối cùng họ phục hồi!

**

Ngày hôm , Bạch Du ngủ đến trưa mới dậy.

Cô chống cái lưng đau nhức từ lầu xuống, Bánh Khoai Tây chờ cô ở cửa, thấy cô, cái đuôi nhỏ điên cuồng vẫy lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-418.html.]

Bạch Du xoa cái bụng nhỏ của nó mới tìm Lâm Hướng Tuyết hỏi cô trưa nay ăn gì.

Ai ngờ Lâm Hướng Tuyết trong phòng khách, cũng trong bếp bất kỳ nơi nào trong sân, chiếc xe đạp mà Cát Đại Xuyên cho cô mượn vẫn còn dựng trong sân, chứng tỏ cô xa.

Bạch Du khỏi thấy lạ, cô nhỉ?

Cô rửa mặt xong, cắt một mẻ hẹ khác trong sân, xào hẹ với trứng, dùng nấm mà chị Lôi cho hôm qua, thái thành từng lát nhỏ, xào cùng với ớt, hành lá, gừng, tỏi, xào thành một đĩa nấm xào thịt.

khi nấu xong, Lâm Hướng Tuyết vẫn về.

Tuy nhiên, cô nhớ tối qua Lâm Hướng Tuyết tìm một nơi để liên lạc với đài phát thanh nên cô nghĩ rằng cô đến bãi biển tìm một nơi để liên lạc.

Vì thế cô để một nửa thức ăn cho Lâm Hướng Tuyết, Bạch Du ăn xong thì về phòng sách, chỉ là khi cô đến sân thượng tầng hai, sang phía đối diện, khỏi run rẩy.

Sân thượng đối diện nhuốm một màu đỏ tươi của máu, một phụ nữ úp mặt trong vũng máu.

kỹ , nhận đó là quần áo của Ôn Tĩnh Uyển.

Tim cô đập thót một cái, chẳng lẽ Ôn Tĩnh Uyển Đinh Dược g.i.ế.c c.h.ế.t ư?

Dù thế nào nữa, Ôn Tĩnh Uyển thể c.h.ế.t như .

Bạch Du chạy sang bên .

cửa bên khóa, cô gọi mấy tiếng mà ai mở cửa.

Tiếng hét của cô thu hút sự chú ý của những xung quanh, khi phá cửa xông , cùng chạy lên tầng hai, cuối cùng Bạch Du cũng trong vũng máu.

Đó Ôn Tĩnh Uyển, mà là Lâm Hướng Tuyết mặc quần áo của Ôn Tĩnh Uyển!

Đầu của Lâm Hướng Tuyết đập vỡ một lỗ, miệng nhét giẻ, sàn bất tỉnh.

Mặt Bạch Du tái mét, cô kêu lên: “Hướng Tuyết!”

Loading...