“Vẽ tí thăng lên phụ trách, quyết định vẻ thấu tình đạt lý lắm nhỉ?
Xung quanh hiếm lời chua ngoa.
Cơ mà chuyện đủ để ảnh hưởng tới tâm trạng của Bạch Du.
Chỉ tầm thường mới ghen tị, mấy câu chua ngoa thể tổn thương cô .
Chỉ hai là Trình Phương cùng với cán sự Trần là thật tâm cảm thấy vui Bạch Du.
“Đồng chí Bạch, chúc mừng cô nhé, lát nữa cô đãi ăn mừng mới nha!”
TBC
Cán sự Trần cũng hùa : “, đãi bọn nha. Bánh bí ngô hạt mè hôm cô mang cho chúng ăn ngon lắm, mềm mềm dẻo dẻo. thích ăn đồ nếp như thế lắm.”
Bạch Du: “Cái thì dễ quá, mai thêm mang cho nhé.”
Ánh mắt của cán sự Trần liếc xuống phần bụng vẫn còn bằng phẳng của cô, : “Thế phiền cô lắm ? Dù thì giờ cô cũng…”
Tại vì ba tháng cho nên trừ cán sự Trần cùng với Trình Phương thì Bạch Du kể chuyện mang thai cho khác .
Bạch Du , : “ mỏng manh như thế. Không bàn tới , thời nay thiếu gì phụ nữ mang thai vẫn việc tay chân . chỉ chút đồ ăn thôi, cả.”
Đời cô ở cùng với đại gia đình nhà họ Giang nhưng lấy một thương cô. Khi đó một một cô lo ba bữa cơm của cả nhà, giặt quần áo của cô cùng với Giang Khải. Cho dù máy giặt, Giang Khải vẫn nằng nặc bắt cô giặt tay quần áo của .
Bây giờ nghĩ , chuyện đời con đối với cô, đối với đứa trẻ mà cũng là chuyện .
Nào giống như bây giờ, Giang Lâm ôm đồm hết việc nhà.
Mỗi sớm mai, sẽ xuống căng-tin mua bữa sáng cho cô, đó quét sân, dọn chuồng gà, cho gà ăn, tưới nước. Buổi chiều tan sớm sẽ nấu cơm tối. Ăn cơm xong thì rửa bát, giặt quần áo, một tay thầu hết.
Cô bây giờ ở nhà ngoại trừ thi thoảng đồ ăn thì cần gì hết.
Cán sự Trần: “Thôi cứ quyết như thế . Sắp tan mà vẫn còn việc xong. về cho xong nốt đây, rảnh thì tìm chuyện.” M u a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-444.html.]
Trình Phương cũng : “ cũng còn văn kiện xử lý nữa. cũng đây, chuyện nhé.”
Hai vội vã rời , những khác cũng tới chúc mừng Bạch Du. Có thì về nốt công việc dang dở, thì thu dọn đồ đạc chuẩn tan .
Trong chốc lát, trong ban thông báo chỉ còn mỗi Bạch Du cùng với Ngụy Quang Tông.
Tất nhiên Bạch Du chuyện với Ngụy Quang Tông, cô toan rời , ai ngờ mới hai bước thì Ngụy Quang Tông cản .
“Đồng chí Bạch, chuyện với cô.”
Bạch Du đầu to của , đáp: “Anh .”
Ngụy Quang Tông hất cằm, vẻ cao ngạo : “Đừng là từng cho cô nhé. thích kiểu phụ nữ quá xuất sắc. Phụ nữ nên dịu dàng thướt tha, đừng cái gì cũng tranh đấu mặt đàn ông như thế. Nếu như cái gì phụ nữ cũng thì cần đàn ông cái gì?”
Bạch Du: “?”
Tên thần kinh hả?
Anh thích kiểu phụ nữ như thế nào thì liên quan gì tới cô?
Hay là phụ trách hạng mục xóa nạn mù chữ nên kích thích, nổi điên mặt cô?
Bạch Du: “Nếu phụ nữ thể tất cả, đúng là đàn ông chẳng chỗ dụng , thể c.h.ế.t đó.”
Ngụy Quang Tông: “...”
Ngụy Quang Tông tức tới mức n.g.ự.c phập phồng lên xuống: “Cái loại phụ nữ mồm mép chua ngoa như cô, thèm thích .”
Bạch Du liếc mắt: “Anh thích chẳng liên quan tới , còn nữa, răng dính thức ăn đấy.”
Ngụy Quang Tông: “...”
Ngụy Quang Tông: “Lần cô lấy chiêu gạt , giờ cô lừa nữa !”