Bà Bạch lau khóe mắt: “Tiểu Du đang mang thai, mà bên cạnh con bé lấy một trưởng bối thể giúp đỡ khi cần. Tuy thằng bé Giang Lâm chững chạc nhưng công việc của nó là , lo đến lúc thằng bé nhiệm vụ, tiểu Du sinh con ai ở bên cạnh.”
Bạch Phi Lễ an ủi : “Mẹ đừng lo lắng quá. Chẳng Du Du ở cùng với bạn của con bé ? Huống hồ xung quanh đó cũng ít hàng xóm, nhỡ đến khi đó Giang Lâm ở bên cạnh thì hàng xóm vẫn thể hỗ trợ đưa con bé tới bệnh viện cơ mà.”
Bà Bạch thấy như thế thì mắng cho trận: “Tiểu Du con gái của con nên con nào thương xót gì con bé ! Vậy mà con còn luôn miệng thương con bé. Giờ thì cũng rõ , bình thường ngon ngọt cũng chỉ là giả dối mà thôi!”
Bạch Phi Lễ: “…”
Anh ý đó mà?
Không chỉ đang an ủi để bà đừng lo lắng quá ?
Chẳng lẽ thế cũng là sai hả?
Bà Bạch trầm mặc một hồi, đột nhiên đưa quyết định: “Mẹ quyết định , chờ Niệm Niệm nghỉ học, sẽ dẫn theo con bé đến đảo Quỳnh Châu thăm tiểu Du.”
Bà thấy chắt chào đời, chủ yếu cũng là vì bà yên tâm để Bạch Du ở một một nên đến trông coi.
Bạch Phi Lễ khó xử : “Mẹ , đảo Quỳnh Châu ở xa như thế, hai một già một nhỏ tới đó thì mà con an tâm ?”
Bà Bạch trừng mắt con trai, quát: “Làm gì chuyện một già một nhỏ đến đó hả? Đến ngày đó thì con liệu mà xin nghỉ đưa hai bà cháu !”
Niệm Niệm tựa bà Bạch, dịu dàng : “Chú ơi, chú đưa bà với Niệm Niệm nha. Niệm Niệm cũng gặp cô và em bé ạ.”
TBC
Bà cố cô đang mang thai, sẽ sinh một em gái xinh giống như cô bé, bà cố còn với cô bé mau lớn nhanh, còn chăm sóc em bé.
Vì mục tiêu mau lớn, mấy hôm nay ngày nào cô bé cũng ăn hết một bát cơm to, cái bụng nhỏ xíu căng phồng cả lên mà cô bé vẫn lớn lên chút nào nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-447.html.]
Bạch Phi Lễ: “…”
Thôi , một già một trẻ cho cạn lời .
**
Bạch Du cũng chuyện mang thai gây nên sóng gió thế nào ở thủ đô với Thiên Tân.
Sau khi tan , cô đến trạm thực phẩm tính mua ít thịt về chúc mừng thăng chức.
vì cô đến muộn nên còn thịt heo nữa. Cuối cùng cô mua một ít thịt ở phần bụng heo cùng với móng heo. Nước dùng cô dùng để om lòng già heo vẫn còn đó. Lát nữa về cô sẽ om ít thịt, mỳ đó thêm một mẻ bánh bí ngô hạt mè nữa.
Ở nhà vẫn còn nấm với cải xanh mà đầu bếp Diêu mang cho, đủ để tối nay ăn.
Mua đồ xong, Bạch Du đạp xe đạp về nhà. Khi qua một cái hẻm nhỏ, cô thấy bóng quen thuộc.
Hình như là Giang Lâm.
Không chắc nữa, lên kỹ một chút xem .
Bạch Du đầu xe mà cứ thế lùi xe , tập trung thì quả nhiên là Giang Lâm.
Ngoại trừ Giang Lâm thì còn một phụ nữ mặt đất.
Cô gái đó qua vẻ trưởng thành, vóc cao ráo, thon thả đầy đặn, lồi lõm đúng chỗ. Đừng là đàn ông, phụ nữ như Bạch Du còn nhịn mà lâu một chút.
lối ăn mặc thì thể nhận thấy cô gái gia đình. Bím tóc sáng bóng, tuy trang phục giản đơn nhưng ngũ quan sắc nét, vẻ mang tính công kích.
Cô gái đó mặt đất, nũng nịu với Giang Lâm: “Anh Giang Lâm, thể đỡ em dậy , hình như em trẹo chân .”