Bà Bạch thì cũng chòng chọc Niệm Niệm, bà dám thở mạnh.
May là Niệm Niệm lắc đầu: “Bây giờ còn đau nữa ạ, dì nhỏ đ.â.m kim Niệm Niệm.”
TBC
Bạch Du thở phào nhưng vẫn dám khinh thường, cô dùng tay ấn những chỗ từng kim đâm, trông Niệm Niệm chút đau đớn nào, nhưng khi kim đ.â.m thịt thì khả năng sẽ di chuyển.
Đời cô báo ít kim đ.â.m cơ thể, qua nhiều năm mới phát tác cơn đau đớn, vì lý do an nên cô quyết định cuối tuần sẽ đưa Niệm Niệm tới bệnh viện để kiểm tra.
Nghĩ , cô vuốt tóc Niệm Niệm: “Niệm Niệm đừng sợ, cháu sẽ ở chỗ của cô, trở về Thiên Tân nữa.”
Lông mi dài dày của cô bé ướt sũng, nghiêng đầu hỏi: “Cô ơi, Niệm Niệm thật sự thể về Thiên Tân ạ?”
Bạch Du gật đầu thật mạnh: “Không về nữa, cháu sẽ ở đây, học tập ở đây. Niệm Niệm giỏi như , chắc là sẽ giúp cô việc nhà đúng nào?”
Đôi mắt to tròn của Niệm Niệm bừng sáng, cái đầu nhỏ gật mạnh một cái: “Dạ, Niệm Niệm giỏi, Niệm Niệm rửa chén, quét nhà và còn tìm sâu bọ cho gà con ăn nữa!”
Cô bé khua tay múa chân, dường như đang chứng minh ích, giữ cô bé sẽ lỗ.
Ban đầu bà Bạch định ngăn cản nhưng khi thấy cảnh tượng , trong lòng bà khỏi chua xót.
Sau khi dỗ Niệm Niệm ngủ, bà mới lên tiếng: “Không thể bỏ qua vấn đề như , bà sẽ chuyện với chú út của cháu để nó xử lý chuyện , chẳng qua là Niệm Niệm… Vẫn nên về Thiên Tân chung với bà.”
Bà thừa nhận là thiên vị, giữa cháu gái và cháu cố thì bà thương Bạch Du hơn.
Bây giờ Bạch Du đang mang thai, bao lâu sẽ một sinh mạng đời, khi đó cô chăm sóc một đứa bé còn xuể, chăm sóc thêm một Niệm Niệm, cô còn nữa, sẽ mệt mỏi, bà tưởng tượng thôi là đau lòng.
Bạch Du nắm lấy tay bà nội, cô nũng nịu : “Bà nội, nếu bà sợ cháu thể chăm sóc xuể hai đứa trẻ thì bà thể ở đây ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-502.html.]
Bà Bạch giật : “Ở đây?”
Bạch Du gật đầu: “ ạ, ở đảo Quỳnh Châu, đây là đầu tiên cháu con nên nhiều chuyện , nếu bà nội thể ở , cháu sẽ yên tâm, luôn cảm giác gặp bất cứ chuyện gì cũng sợ. Hai ngày nay khi bà nội tới cháu ngủ ngon, nếu bà nội cứ ở đây ?”
Người lớn tuổi khao khát bản cần, thể chứng minh là bọn họ vẫn còn ích, là “ già vô dụng”.
Do đó bà Bạch lời Bạch Du lúc , trong lòng lập tức bùng lên một ngọn lửa: “Được , khi chú út của cháu trở về, bà nội sẽ chuyện với nó.”
Nếu cháu gái cần bà thì bà về Thiên Tân nữa.
Nói thật là bà cũng yên tâm về bé Du, bên cạnh cô một bề nào, thỉnh thoảng Giang Lâm còn nhiệm vụ, ngộ nhỡ lúc cô sắp sinh mà một ai bên cạnh thì bây giờ?
Phụ nữ khi sinh nở là bước một chân Quỷ Môn Quan, nghĩ , bà đưa quyết định. Chẳng qua là khi con trai út trở về, bà giải quyết chuyện của Niệm Niệm tiên.
Vấn đề thể bỏ qua dễ dàng như !
***
Hôm , vì để an ủi trái tim thương của Niệm Niệm nên Bạch Du thức dậy sớm để bữa sáng.
Gạo kê và táo đỏ rửa sạch sẽ bỏ nồi, đó cắt mấy miếng bí rợ ném trong nồi để nấu từ từ, mùa đông ăn cháo là cho dày nhất.
Phần bí rợ còn cắt thành từng miếng để lồng hấp cho tới khi chín, đó cắt khoai tây thành từng sợi bỏ nước ngâm để loại bỏ phần tinh bột dư thừa, tiếp đó cũng cắt cà rốt thành từng sợi cho trong mâm dự trữ.
Bí rợ chín thì nghiền nhuyễn, thêm bốn cái trứng gà, trộn đều và thêm bột mì trộn thành bột nhão, tiếp theo là thêm muối, ít bột tiêu và hành băm trộn tiếp, đó nóng nồi, bôi dầu, múc một muôi bột mì trứng gà bí rợ đổ nồi, tráng thành bánh, cho tới khi hai mặt vàng tươi thì thể lấy khỏi nồi.
Sau khi bánh xong, lấy một cái nổi khác, nồi nóng thì bỏ hành và tỏi băm xào cho thơm, đó thêm khoai tây sợi và cà rốt sợi xào chung với , khi chín thì thêm muối, các loại gia vị, xào cho tới nguyên liệu trông ngon miệng là , cuối cùng để nhân bánh lên bánh mỳ, khi cắt nhỏ thành từng khúc thì bày bàn.
Sau khi xong món bánh mỳ trứng gà bí rợ, Bạch Du cầm hai quả trứng lên món trứng hấp.