“Đồng chí Bạch, tin tức của cô đáng tin ?”
Bạch Du cứ một câu, đôi mắt của Ngụy Quang Tông sẽ sáng thêm một phần, khi cô xong, đôi mắt của Ngụy Quang Tông sáng như sói đêm.
Bạch Du: “Có đáng tin thì tự tới kiểm tra là sẽ thôi. Cho dù là giả, cũng lỗ đúng nào? Hơn nữa, nếu tới đó, nhất là nên tìm thêm một công an hoặc là một phục vụ trong quân đội để cùng với , vả nên tới đó chờ sẵn khi trời tối.”
Nói xong cô xoay rời thèm quan tâm tới Ngụy Quang Tông còn đang định lải nhải.
Cô dám chắc rằng với tính cách của Ngụy Quang Tông, chắc chắn là sẽ tới đó. vì lý do an nên khi về nhà, cô với Cát Đại Xuyên, đúng lúc ngày mai là ngày nghỉ của Cát Đại Xuyên nên đồng ý tới bên sườn núi chờ sẵn.
Chẳng mấy chốc tới ngày hôm .
Nhà họ Hà.
Trời còn sáng, Bao Nhã Anh chồng đánh thức.
Phó chủ nhiệm Hà: “Vừa sáng sớm là món bánh bao nhân hẹ mà em thích ăn nhất đấy, khi chúng leo tới đỉnh núi sẽ ăn, tránh việc ăn xong vận động khiến dày cảm thấy thoải mái.”
Lúc yêu , từng một thời gian ông Hà săn sóc bà nhưng khi lấy , tinh lực của hai dần dần công việc và con gái chiếm mất, hai còn chia giường ngủ riêng, tới đây nhiều năm ông chạm bà .
Bây giờ đối diện với ánh mắt tràn ngập dịu dàng tràn ngập tình cảm của chồng, trong lòng Bao Nhã Anh khỏi vui mừng: “Được, đợi em một chút, em rửa mặt xong thì chúng sẽ xuất phát.
Bao Nhã Anh nhanh chóng quần áo, đó bước phòng tắm để rửa mặt, thế nên thể thấy cảnh phó chủ nhiệm Hà nhét một bức thư cái gối đầu của bà khi bà rời .
Sau khi rửa mặt xong, hai xuất phát mà quấy rầy tới bất cứ ai.
Sườn núi phía Nam cao nhưng hai leo núi nhiều năm, chỉ mới nửa đường, phó chủ nhiệm Hà bắt đầu thở dốc.
Trái sức khỏe của Bao Nhã Anh , mặt đỏ thở dốc: “Nếu thì chúng nghỉ ngơi một lúc leo tiếp nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-506.html.]
Phó chủ nhiệm Hà uống hai ngụm nước mới : “Không , chúng leo tiếp thôi.”
Bao Nhã Anh ngẩng đầu lên mặt trăng và những ngôi bầu trời vẫn còn lặn xuống, bà cảm thấy chồng cần gấp gáp như , bây giờ cách tới lúc mặt trời mọc còn hơn một tiếng. Chẳng qua là khi thấy ông nghỉ ngơi mà tiếp tục về phía , bà mấp máy, nuốt những lời tới khóe miệng trở .
Lúc , Ngụy Quang Tông đang trốn trong một bụi cây cách sườn núi , khuôn mặt con muỗi chích mấy cái.
Một tiếng “Bộp” vang lên, một bàn tay của đập lên mặt , ngay đó trong lòng bàn tay xác của một con muỗi.
Ngụy Quang Diệu xổm cách đó xa nhỏ giọng nhắc nhở: “Anh họ, nhỏ tiếng thôi, chút nữa mà phát hiện thì tiêu đời.”
Ngụy Quang Tông tức giận trừng mắt : “Tại mấy con muỗi chích em mà chỉ chích một thế? Có em xịt dầu thơm tới đây ?”
Ngụy Quang Diệu: “Em xịt gì cả, điều chắc là hôm nay đám lừa gạt sẽ tới đây ?”
Ngụy Quang Diệu coi là mới trong cục công an nhưng cục công an hai năm, nổi một thành tích nào, đồng nghiệp bên cạnh là thăng chức thì cũng là khen ngợi, trong lòng vô cùng gấp gáp nên khi họ đám lừa gạt tới sườn núi , mới chạy tới đây chờ từ nửa đêm.
lúc khuôn mặt của họ đầy vết muỗi chích, khỏi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ.
TBC
Thật là trong lòng Ngụy Quang Tông cũng chắc nhưng bề ngoài giả vờ bình tĩnh, nhỏ giọng trách móc: “Đừng nhảm nữa, nếu em là em họ của , nổi một thành tích khi việc ở cục công an suốt hai năm thì sẽ cho em cơ hội như !”
Ngay lập tức đầu gối của Ngụy Quang Diệu đ.â.m một nhát dao: “...”
Lúc , Cát Đại Xuyên xổm ở bụi cây đối diện nhúc nhích chút nào, giống như một pho tượng, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng với cặp em họ Ngụy Quang Tông và Ngụy Quang Diệu.
Hai mươi mấy phút nữa trôi qua, ngay lúc Ngụy Quang Tông gần như còn kiên nhẫn thì cuối cùng con đường nhỏ bên sườn núi cũng tiếng động.
Ba trốn trong bụi cây nín thở cùng lúc.
Một giây , Ngụy Quang Tông mở to mắt phía .