tin tức gì lẽ là nhất.
Bên , Giang Lâm mặc quần áo tử tế cho bé con. Anh đang bôi phấn rôm lên cổ cùng với cùi chỏ cho bé con, chẳng mấy mà cô bé trở nên thơm ngát.
Bà Bạch bế chắt gái ngoài dạo. Giang Lâm lên nhà kiểm tra phòng sách cùng với đồ gửi từ thủ đô đến. Từ khi sinh bé con, hai nhà Giang Bạch gửi đến nhiều đồ. Khi thì là đồ cho Bạch Du, khi thì là đồ cho bé con.
Trong đó thì đồ cho bé con là nhiều nhất, từ quần áo tới đồ chơi thiếu cái nào. Nhiều đồ chiếm gần hết phòng sách. Nhân hôm nghỉ, Giang Lâm tính dọn dẹp căn phòng .
Bạch Du bếp món bánh bò Mã Lai.
Bánh bò Mã Lai là đặc sản ăn vặt của thành phố Quảng. Trước đó cô từng ăn thử một , mùi vị khác với bánh bò thông thường, thiên ngọt hơn đôi chút.
Nghe bánh bò chính thống sẽ dùng bột mì, mỡ heo, bơ, trứng trộn lẫn với các nguyên liệu khác và để lên men trong ba ngày mới hấp chín. Đương nhiên, Bạch Du sẽ theo phương pháp , bàn tới độ phức tạp của nó mà kể họ thậm chí còn thể mua bơ.
Bận rộn hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng thì Bạch Du cũng đợi bột lên men, cho bột nồi hấp để hấp. Sau đó thì qua dùng thìa đảo đều đậu xanh nấu chín. Hôm qua cô ăn nhiều đồ cay nóng, khí hậu ở đây thiên về nóng ẩm. Sáng ngủ dậy, cô cảm thấy cổ họng khô nên uống một ít bột đậu xanh để giải nhiệt.
Làm xong bánh bò Mã Lai, Bạch Du cắt thành miếng bỏ trong hộp để cho Giang Lâm mang sang cho Cát Đại Xuyên. Cát Đại Xuyên sống một nên khá qua loa. Hồi Lâm Hướng Tuyết ở bên thì còn đỡ. Giờ Lâm Hướng Tuyết , mang cảm giác luôn ăn cơm hàng.
Hôm qua tặng cho bé con cái lắc chân bằng bạc để cầu bình an. Món quà đắt. Vốn dĩ Bạch Du còn tính nhận nhưng Cát Đại Xuyên từ chối lấy , cho nên cô nghĩ món gì ngon thì thêm cho một phần.
Giang Lâm đồng ý, rửa tay, cầm miếng bánh bò Mã Lai lên cắn một miếng. Miếng bánh mềm, xốp, thơm mùi sữa cùng với trứng gà, : “Bánh ăn ngon thật.”
Bạch Du: “Cái gọi là bánh bò Mã Lai. Hồi em từng ăn thử ở thành phố Quảng . Em cầm một ít sang cho Tường Vy với chị Lôi.”
Hai vợ chồng chia tặng đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-547.html.]
Bánh bò Mã Lai màu vàng kim, bông xốp dai dai. Tôn Tường Vy ăn một thì dừng : “May là với tớ, cái gì ngon cũng nhớ tới tớ.”
Bạch Du lời hàm ý, thuận miệng hỏi: “Xảy chuyện gì hả?”
Tôn Tường Vy há miệng, tính nhưng lắc đầu gạt : “Thôi bàn tới những chuyện vui nữa.”
Vừa mới dứt lời, cô thấy chiếc đồng hồ Longines cổ tay Bạch Du, thấy lạ lẫm bèn hỏi: “Cậu mua đồng hồ hồi nào thế? Không hồi đeo cái Rolex đỏ hả?”
Bạch Du sờ đồng hồ đang đeo ở tay, : “Năm ngoái lúc sinh nhật, Giang Lâm mua cho tớ cái đồng hồ . Rolex quá quý giá, bình thường đeo nó thì phô trương.”
Nhất thời, Tôn Tường Vy cảm thấy bánh bò Mã Lai trong miệng còn thơm ngon nữa. Giọng cô cũng chua chát hơn hẳn: “Chồng với thật đấy. Ông bô của Tôn An Bình là đồ ngốc, tới tận bây giờ cũng mua cái gì cho tớ hết.”
Cô càng nghĩ càng tức, Cát Đại Xuyên đồn là chúa keo kiệt nhưng vì theo đuổi Lâm Hướng Tuyết mà còn chi cả tiền lấy vợ vốn để mua xe đạp, còn ngày ngày đưa bánh bao với đường sữa cho Lâm Hướng Tuyết, Tạ Húc Đông thì đưa cho cô cái gì?
Rắm cũng !
Không sai, ban đầu bọn họ đúng thật là song phương cam tâm tình nguyện, nếu chuyện ngoài ý thì hai bọn họ cũng liên quan gì tới , chẳng qua giờ hai họ cả con luôn , tên hề bày tỏ chút nào.
Tức c.h.ế.t mất!
Tôn An Bình là con trai nhỏ của Tôn Tường Vy với Tạ Húc Đông, còn con trai lớn tên là Tạ An Thịnh, do bác trai của Tôn Tường Vy – Ủy viên chính trị Tôn đặt tên cho.
Bạch Du chuyện giữa hai là như thế nào: “Đồng chí Tạ giao tiền lương cho ?”
Tôn Tường Vy tức run lên, gật đầu: “Có, tớ cầm cả tiền gửi ngân hàng lẫn tiền lương, bình thường mỗi tháng chỉ tự giữ năm đồng trong thôi.”
TBC
Thật thì ban đầu như thế , hôm cô “bá vương ngạnh thượng cung” thì ngay lập tức giao tiền lương cùng với tiền gửi ngân hàng giao cho cô giữ, cô từ chối cũng , nhất định để cho cô cầm.