Cô nhóc chớp mắt cũng đưa bàn tay mũm mĩm của lên trán Niệm Niệm, thở phào nhẹ nhõm: "Ôi…"
Cử chỉ vẻ khuôn mẫu đó suýt nữa khiến Bạch Du bật .
Vào lúc bà Bạch đang ở trong sân bắt sâu cho rau xanh, thấy cô thức dậy thì cầm giỏ ngoài mua thức ăn.
TBC
Bạch Du nhớ tối qua hứa bánh ngô cho Niệm Niệm, lập tức bế cô nhóc đến bếp đặt cô bé ghế trẻ em, đó nhét tay cô bé một món đồ chơi để cô bé tắm nắng tự chơi.
Thấy cô nhóc phản đối, cô bếp múc nửa bát nhỏ bột ngô, tiếp đó dùng nước sôi để tráng qua, như bánh ngô sẽ mềm mịn hơn.
Tiếp theo đập hai quả trứng, hai thìa đường trắng, một ít men nở và gấp đôi lượng bột mì, đó thêm một lượng nước sôi đủ khuấy đều theo một hướng, đậy vải ủ đến khi nở gấp đôi, khi ủ xong thì dùng đũa khuấy đều để thoát khí đổ đĩa hấp, rải lên những miếng táo tàu và mè đen cắt nhỏ, cùng cho xửng hấp.
Bánh ngô mềm xốp thơm ngọt, cắn một miếng, cả miệng tràn ngập hương thơm của ngô.
Cô nhóc ngửi thấy mùi thơm, thèm chơi đồ chơi nữa mà ngoảnh đầu hét lên: "Mẹ, bảo bối ăn."
Bạch Du thấy dáng vẻ mèo con thèm ăn của cô bé thì đưa tay véo nhẹ khuôn mặt tròn nhỏ nhắn của cô bé, đó đợi bánh ngô nguội bớt mới nhét tay cô bé một miếng nhỏ, ngay lúc , ngoài cửa đột nhiên tiếng gõ cửa.
Bạch Du còn tưởng là bà nội quên lấy đồ hoặc là Tôn Tường Vy dẫn con đến, nào ngờ mở cửa, thấy thợ cả Ngũ và thím Triệu Kí Thu cửa, tay xách một túi đồ.
Vừa hai sẽ đến thăm Niệm Niệm, cô còn tưởng là lời khách sáo, ngờ hai thực sự đến.
Bạch Du vội vàng mời : "Thợ cả Ngũ, thím Triệu, hai nhanh ."
Thợ cả Ngũ: "Thật ngại khi phiền , thật sự giấu giếm gì, và vợ thấy Niệm Niệm lập tức nhớ đến con gái của chúng nên đến thăm cô bé."
"Không phiền , lúc Niệm Niệm đang ngủ, nếu hai đến thăm, chắc chắn cô bé sẽ vui."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-575.html.]
Bây giờ Bạch Du mới hiểu tại đó hai biểu cảm kỳ lạ, hóa là nhớ tới con gái của họ.
Ngoài trái cây, hai vợ chồng còn mang theo một đồ ăn nhẹ tự , kẹo lạc mè và bánh khoai lang tím, tinh xảo, còn cố ý thành từng miếng nhỏ, thích hợp cho trẻ em ăn, là bỏ nhiều tâm sức.
Xem hai vợ chồng thực sự thích Niệm Niệm, hoặc thể là hai vợ chồng thực sự yêu thương con gái của họ nên mới chuyển tình cảm sang Niệm Niệm.
Sức khỏe của Triệu Kí Thu , một đoạn đường như , sắc mặt trông vẻ tái nhợt nhưng vẫn bên giường Niệm Niệm một lúc lâu mới rời .
Hai vợ chồng đều là điều, mặc dù hiện tại Bạch Du rời khỏi tòa soạn nhưng cũng lo lắng phận của họ sẽ gây rắc rối cho Bạch Du nên chỉ ở một lúc rời , ngay khi hai đến sân, Bánh Khoai Tây từ chạy về, trong miệng còn ngậm một thứ gì đó.
Bạch Du để ý lắm, vì thỉnh thoảng Bánh Khoai Tây sẽ mang một thứ từ bên ngoài về, đôi khi là một chiếc lá, đôi khi thể là một viên đá, kỳ lạ nhất là bắt một con chuột về nhưng khi cô mắng thì còn tái phạm nữa.
Có lẽ trong mắt Bánh Khoai Tây, đây là món quà nhất mà nó thể tìm thấy, bình thường Bạch Du nhận cũng sẽ xoa đầu nó khen ngợi, chỉ là lúc khách nên cô qua.
Triệu Kí Thu trợn tròn mắt, chằm chằm thứ mà Bánh Khoai Tây ngậm trong miệng run rẩy: "Cái đó..."
Bạch Du dáng vẻ của bà cho giật : "Thím Triệu đừng kích động, chuyện gì thì từ từ ."
Cô tưởng là Bánh Khoai Tây nhặt đồ của hai vợ chồng Triệu Kí Thu, hẳn là đồ khá quan trọng nhưng Bánh Khoai Tây cắn rách nên bà mới kích động như , cô chuẩn đền bù, nào ngờ khoảnh khắc thấy thợ cả Ngũ cũng run rẩy…
"Đồng chí Bạch, vật đó... Có thể giúp chúng lấy khỏi miệng con ch.ó ?"
Bạch Du thấy hai vợ chồng đều kích động như , khiến cô thể chú ý đến thứ mà Bánh Khoai Tây ngậm trong miệng.
"Bánh Khoai Tây, tới đây."
Bánh Khoai Tây thấy tiếng chủ gọi thì lập tức vẫy đuôi chạy đến, còn đặt thứ mang về chân Bạch Du, vẻ mặt nịnh nọt, dáng vẻ lấy lòng như thể đang : "Chủ nhân, mang đồ về cho cô , mau khen cún con !"
Bạch Du nhặt thứ mặt đất lên, kỹ thì cũng kinh ngạc.