Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:32:02
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc ông Giang ở thủ đô xa xôi nhảy mũi một cái, ông : “Chắc chắn là Tiểu Thư Thư đang nhớ tới ông cố .”

***

“Tần Tâm Hủy, tới thăm cô.”

Làm việc suốt một cả một ngày, tứ chi của Tần Tâm Hủy nhức mỏi còn chút sức lực, ngay khi cô định xuống thì thấy một tiếng gào to truyền tới từ bên ngoài.

ngây ngay lập tức.

Tần Tâm Hủy tới nông trường hơn một năm, từ xưa tới nay từng ai tới thăm cô , ngay cả lúc cô mang thai con của Giang Khải, nhà họ Giang cũng cho tới thăm cô .

Nếu như chết, thể là bà sẽ tới thăm cô .

Nhớ tới của , Tần Tâm Hủy cau mày, cô cảm thấy hối hận khi g.i.ế.c của mà chỉ cảm thấy tiếc nuối vì đời sẽ còn thứ hai đối xử với cô giống như của cô .

ai sẽ tới đây thăm cô lúc ?

Tần Tâm Hủy từ từ bò khỏi giường, tóc tai rối bời như ổ gà, bao lâu rửa mặt, dù dơ bẩn và nhớp nháp thì cô cũng quan tâm chút nào.

cứ mà kéo cơ thể mệt mỏi ngoài.

Chẳng qua là cô cảm thấy hối hận.

ngoài thì đối diện với khuôn mặt của Giang Khải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-592.html.]

TBC

Tần Tâm Hủy ngây , cả kiềm mà run rẩy.

ngờ tới việc Giang Khải sẽ tới đây để thăm .

Khô0ng đúng, ngay từ lúc tới đây, ngày nào cô cũng chờ Giang Khải tới nông trường để thăm và cứu cô khỏi nơi quỷ quái . mong đợi lớn bao nhiêu thì thất vọng sẽ lớn bấy nhiêu.

chờ từ sáng tới tối nhưng vẫn thấy Giang Khải tới, thậm chí còn từng gửi cho cô bất cứ một món vật tư nào, vì mà trái tim tràn đầy yêu thương trở thành căm thù. Cô cảm thấy nếu do Giang Khải thì cũng sẽ đối đầu với Bạch Du ở mặt, cũng sẽ rơi kết cục như bây giờ.

Khi sự căm thù lên tới đỉnh điểm, cô còn nguyền rủa Giang Khải nối dõi.

ngay khi thấy Giang Khải, tất cả sự căm thù trở thành vui mừng, cô lao tới như con thiêu lao trong ngọn lửa, cô nắm chặt lấy cánh tay của Giang Khải: “Anh Giang Khải! Anh tới thăm em , cuối cùng cũng tới thăm em!”

Cho tới tận lúc tới nông trường, cô mới thời gian đây sống ở nhà họ Bạch tới cỡ nào, áo tới thì đưa tay, cơm tới thì mở miệng, còn ruột bảo vệ cô ở khắp nơi. Khoảng thời gian ở đây cực khổ, dường như cả ngâm trong bể nước đắng, cô nhất định sẽ rời khỏi nơi quỷ quái , nếu chắc chắn là cô sẽ phát điên.

“Tâm Hủy, cô đừng kích động, chúng kiếm một chỗ để chuyện.”

Ánh mắt Giang Khải dừng cánh tay gầy đen thô ráp của cô , đồng thời dừng bàn tay bẩn thỉu, đáy mắt lóe lên vẻ khiếp sợ và cả vẻ ghét bỏ.

Anh thật sự ngờ, hai năm mà Tần Tâm Hủy thành dáng vẻ như , nếu đường cái, chắc chắn là sẽ dám nhận là quen với cô . Cô trông già mười mấy tuổi, cả thối dơ, chỉ tới tóc thôi, nghi ngờ cô tắm hơn hai tháng, trong tóc bao nhiêu con rận đang trốn.

Nghĩ , Giang Khải hất tay của cô theo bản năng, cơ thể cũng lùi về vài bước, kéo xa cách với Tần Tâm Hủy.

Dáng vẻ của Tần Tâm Hủy đổi chứ trở nên ngu ngốc, cô ngẩng đầu lên, Giang Khải đầy nghi ngờ: “Anh Giang Khải ghét bỏ em ư?”

Giang Khải lắc đầu ngay lập tức: “Anh ý đó, chỉ sợ khác bắt gặp, tạo nên những lời đồn đại với em.”

Đương nhiên là Tần Tâm Hủy dựng cảnh thái bình giả tạo, cô thành thế , còn sợ những lời đồn đại ư?

Loading...