Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 593

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:32:04
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Khải bằng lòng dối để dỗ dành cô , điều đó rõ trong lòng của vẫn vị trí dành cho , cô nghĩ thì lộ vẻ mặt ngại ngùng: “Được , chúng tới cái cây để chuyện. Giang Khải gì với em?”

Giang Khải về phía cô chỉ, cái cây lớn cách chỗ bảy tám mét, xung quanh chỗ nào để trốn, chỉ cần biến động nhỏ là thể ngay lập tức, quả thật là một chỗ chuyện lý tưởng.

“Được, chúng qua đó chuyện.”

Hai tới cái cây lớn, chỉ trong cách vài mét ngắn ngủi, Tần Tâm Hủy chỉnh tóc và quần áo của , dù cô chỉnh thì cũng tác dụng, trông cô vẫn dơ bẩn như cũ.

Giang Khải che giấu, tới nơi là thẳng vấn đề: “Tâm Hủy, em rời khỏi đây ?”

Cả Tần Tâm Hủy kích động đến run lên nữa, ngay cả giọng của cô cũng trở nên run rẩy: “Anh Giang Khải, cách đưa em khỏi chỗ ? Cầu xin , cho dù thế nào thì cũng dẫn em rời khỏi đây, em cái nơi quái quỷ , chỉ cần đưa em ngoài thì em sẽ trâu ngựa cho , bảo em gì cũng !”

Giang Khải lòng khi thấy dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt của cô , khi câu cuối cùng, mày kiếm nhảy lên một cái: “Thật sự là gì cũng ?”

Tần Tâm Hủy vội vàng gật đầu: “Đương nhiên là thật, nếu Giang Khải tin thì thể đuổi em trở về bất cứ lúc nào. Anh Giang Khải, cũng mà, bây giờ em gì, em thể dựa cũng chỉ một mà thôi.”

Đương nhiên là Giang Khải những lời của cô xúc động: “Vậy bảo em g.i.ế.c thì thế nào? Em bằng lòng ?”

Tần Tâm Hủy run lên, cô thẳng về phía Giang Khải: “Anh Giang Khải, em g.i.ế.c ai? Để em nghĩ thử xem, là chị họ của em ruột của ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-593.html.]

Giang Khải tức giận vì đoán đúng, trái còn to: “Nếu bảo đúng , em dám ?”

Tần Tâm Hủy suy nghĩ: “Giang Lâm thì em dám, vì em là đối thủ của , em cũng thể tới gần . còn Bạch Du, chỉ cần em cơ hội thì em sẽ chút do dự đẩy cô xuống Địa Ngục!”

Giang Khải to nữa: “Tốt lắm, nhớ kỹ những lời mà em ngày hôm nay!”

TBC

Đôi mắt Tần Tâm Hủy bừng sáng nữa: “Anh Giang Khải, ý của thật sự thể đưa em khỏi đây ư?”

Giang Khải gật đầu: “Đương nhiên là thật nhưng tiên em đừng kích động, bây giờ mà chờ thêm một thời gian nữa.”

Trong lòng Tần Tâm Hủy thất vọng nhưng ngoài, cô giống như c.h.ế.t đuối, cho dù chỉ còn một chút hy vọng thì cô cũng cam lòng c.h.ế.t đuối: “Một thời gian là bao lâu? Một năm? Hai năm? Hay là mấy chục năm? Dù thế nào cũng cho em một thời gian chính xác, là một giây em cũng thể tiếp tục chờ , mỗi ngày ăn no, ngủ ngon, em ghét bỏ dáng vẻ nhếch nhác của em nhưng cho rằng em như ư? Mỗi ngày trời còn sáng là em thức dậy việc, một ngày mười sáu tiếng, em mệt tới nổi eo như gãy đôi, còn lòng để trang điểm?”

Biểu cảm ghét bỏ của Giang Khải khi tay Tần Tâm Hủy, cho rằng cô nhưng thật là cô thấy rõ.

Trước đây tay của cô vốn trắng nõn thon dài, làn da nhẵn nhụi trẻ trung nhưng giờ đây, tay của cô gầy thô ráp, giống như mấy bà già việc mấy chục năm, ngay cả cô cũng cảm thấy mắc ói.

Giang Khải ghét bỏ cô cũng , lợi dụng cô cũng , dù thế nào cô cũng nắm cơ hội để rời khỏi đây.

Giang Khải khựng mới tiếp: “Một năm, em đợi thêm một năm nữa, nhất định sẽ đưa em rời khỏi nơi . trong một năm , em thể để giống như , em nhất định bồi bổ cơ thể của , nếu khi ngoài thì em sẽ khả năng để đối phó với con đàn bà Bạch Du.”

Loading...