Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 602
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:29:42
Lượt xem: 229
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Du vội chúc mừng: “Có cũng quan trọng, em thật lòng chúc mừng các chị, nếu chuyện rõ thì chị thể hỏi em.”
Vừa xong, ngay cả cô cũng nhịn mà bật , tới việc Ánh Chi việc ở khoa phụ sản, mà cả của cô cũng ở đại viện, chắc chắn sẽ rõ hơn cô nhiều.
Mặc dù quan hệ của cô và cả thể trở về như lúc nhưng cô thật lòng cảm thấy vui cho hai , dù ở đời trong hai thì một c.h.ế.t thây, còn một thì buồn bực sầu não tự sát kết thúc cuộc đời.
Bởi vì đời cô sống , khiến cho thứ xảy đổi, bây giờ hai đều còn sống, còn mạng sống mới.
Rất .
Lúc ăn cơm trưa, Giang Lâm ngoài thăm hỏi cấp cũ, đó còn thăm hỏi đồng đội gặp khó khăn. Anh định cho chú Vương tới đón con Bạch Du về nhà, ngờ Lâm Hướng Tuyết chạy tới nhà.
“Cậu lương tâm, về lâu mà tới kiếm , còn để tự tới nhà để kiếm .”
Vừa nhà, Lâm Hướng Tuyết “Trách mắng” Bạch Du ngừng.
Bạch Du dở dở : “Hôm qua mới về, nào lâu tới như . hơn nửa còn định tới kiếm ngày mai.”
Cô đánh giá Lâm Hướng Tuyết, thấy sắc mặt cô đỏ thắm, khuôn mặt khoan khoái, chắc là khi cưới thì sống tệ, Bạch Du thấy cũng yên lòng.
Lâm Hướng Tuyết kêu lên nữa: “Hừ, thế mà còn đợi tới ngày mai mới tới kiếm . Vậy mà lương tâm, còn chịu thừa nhận!”
Bạch Du chịu thua: “Được, , , là của ?”
Cô dứt lời thì cô nhóc chạy tới, lắc cái chân của cô lộ cái đầu nhỏ , dùng đôi mắt to tròn và đen như quả nho để Lâm Hướng Tuyết, cô bé một lúc mới nghiêng đầu, bằng giọng sữa: “Thím ơi…”
TBC
Tiếng “Thím ơi” bắt Lâm Hướng Tuyết tù binh trong nháy mắt, cô cô nhóc trắng trẻo mềm mại, trông thèm chịu , cô móc những món đồ mang theo , kết quả là thứ nào thu .
Lâm Hướng Tuyết lập tức kéo Bạch Du định tới cửa hàng bách hóa, định mua quà gặp mặt cho cô bé, đương nhiên là Bạch Du chịu nhưng cuối cùng vẫn lay chuyển Lâm Hướng Tuyết là , Bọn cô dẫn theo cô nhóc và Niệm Niệm, bốn tới cửa hàng bách hóa.e bo o k sh o p . v n - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Hai ngày nữa là giao thừa, cửa hàng bách hóa đông vô cùng, chen cũng chen nổi, hai còn dẫn theo hai đứa trẻ, cuối cùng chỉ thể tới nhà hàng Quốc Doanh ở gần mà thôi.
Lâm Hướng Tuyết quyết định gọi vài loại bánh ngọt cho hai đứa bé, để đôi chị em một bên ăn.
Cô trông mà thèm ngưỡng mộ: “Nếu thể sinh một đứa con gái xinh giống Thư Thư, hoặc An An, cho dù bảo giảm thọ mười năm thì cũng đồng ý.”
“Mấy lời thể lung tung .” Bạch Du trách cô một câu, đó nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ tin tức ?”
Đôi lông mày của Lâm Hướng Tuyết lập tức rũ xuống: “Không , tụi tới bệnh viện để kiểm tra, bác sĩ sức khỏe của tụi , bảo tụi cần khẩn trương, chừng một ngày đó sẽ thai.”
Bạch Du gật đầu: “Bác sĩ đúng, vả các cưới một năm nữa. Hai còn trẻ nên cần vội vàng, khi nào tới sẽ tới mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-602.html.]
Lâm Hướng Tuyết mỉm đồi chủ đề chuyện: “ , nhất định một chuyện .”
Lâm Hướng Tuyết vội vàng nhưng bên cạnh vô cùng vội vàng, mỗi bên chồng tới nhà khách thì sẽ hỏi cô mang thai , còn cả chồng của cô nữa, thỉnh thoảng còn nấu canh sâm gà mái cho cô uống. Ngay lúc đầu cô cảm thấy cảm động nhưng cho dù đồ ăn bổ tới cỡ nào, ăn nhiều cũng sẽ ngán, chứ đừng chi là chồng của cô còn bóng gió để cô thêm sức lực.
Thêm sức lực?
Sao cô thể thêm sức lực trong chuyện ? Chẳng lẽ cô con ư?
Đôi khi nhiều, cô thật sự cảm thấy bực bội song cô thể , dù chồng nhà bạn nấu cho canh sâm gà mái cho bạn mỗi ngày, nếu cô dâu mà còn dám bực bội, chắc chắn bên ngoài sẽ nhổ nước bọt tới mức thể khiến cô c.h.ế.t chìm.
Bởi vì trong thời gian , cô chỉ thể dằn cảm giác ấm ức và bực bội trong lòng xuống đáy lòng, cho cả của .
Nếu là lúc , cô cho Bạch Du từ lâu , chẳng qua là bây giờ bọn cô khó lắm mới gặp một , cô phí phạm những chuyện khiến bực tức, bởi cô nuốt những lời tới đầu lưỡi trở .
Bạch Du: “Chuyện gì?”
“Cái bà chồng kế của , đúng, giờ bà còn là chồng kế của nữa. cái bà tên Lâu Tú Anh , mấy ngày khi tham gia Kỳ thi Đại Học, bà về kỳ cục trong đơn vị, là nghé con mới đẻ sợ cọp, còn khi học cấp ba điểm thi tiếng Anh chỉ mấy chục điểm, thế mà còn dám tham gia Kỳ thi Đại Học. Sau khi thành tích của , thứ nhất tỉnh Phúc Kiến, ngay cả Thanh Hoa Bắc Đại cũng tranh giành , lúc Lâu Tú Anh châm biếm đắc ý tới cỡ nào, giờ đây mất mặt bấy nhiêu, bà còn ông Giang mắng cho một trận, thời gian bà đều sống thu một chút.”
Lâm Hướng Tuyết xong, cô cầm một miếng bánh óc chó ngọt bỏ trong miệng.
Bánh óc chó ngọt vị chua ngọt bắt miệng, cảm giác trơn mịn, khi ăn Tết ăn dầu mỡ nhiều hơn bình thường, đúng lúc ăn bánh óc chó để bớt ngán.
Bạch Du cảm thấy bất ngờ: “Bà là loại như , tới bà nữa, về , thành thật cho , tại tham gia Kỳ thi Đại Học? Tôn Tường Vy thích học tới như mà còn tham gia, là tầm quan trọng của thi Đại Học.”
Lâm Hướng Tuyết ngờ cô chuyển chủ đề sang : “Không đó với ư, thật là thích học, đây khi học ở Đại Học Nông Công Binh là do nhà ép , giờ bao nhiêu tuổi mà còn ôn tập nữa, học nữa.”
Bạch Du cau mày , trong lòng cô rõ, e rằng là nguyên nhân bên nhà chồng của cô : “Hướng Tuyết, là từng trải nên với một cuối cùng, dựa núi núi sẽ đổ, dựa sẽ già, dựa chính sẽ là nhất. Nếu như đồng ý thì mùa hè năm nay thể tiếp tục đăng ký tham gia Kỳ thi Đại Học, nếu bỏ lỡ thì e rằng sẽ thật sự còn cơ hội nữa.”
Lâm Hướng Tuyết cô thật lòng suy nghĩ cho , cô khựng mới gật đầu: “Cảm ơn , Bạch Du, là bạn nhất của nên mới với những lời như thế nhưng suy nghĩ kỹ .”
Mặc dù trong lòng Bạch Du cảm thấy tiếc nhưng chỉ thể coi như gì.
Cho dù là , cho dù là bạn tới nào thì một việc chỉ thể dừng , giống như chuyện bạn thể đè đầu trâu uống nước, bạn cũng thể ép một tiến về phía .
Bầu khí im lặng ngay lập tức.
lúc , mặt bọn cô bỗng chốc tối sầm , một bóng mặt bọn cô.
Bạch Du và Lâm Hướng Tuyết ngẩng đầu lên để .
Thì thấy một phụ nữ tầm hai mươi mấy tuổi, mái tóc dài uốn xoăn, mặc một chiếc áo khoác màu đỏ chót, đôi chân mang một đôi giày da màu đen, làn da trắng nõn, trông xinh nhưng nếu cặp mắt chuyển động nhanh như thì lẽ sẽ khiến thoải mái thêm một chút.
Bạch Du Lâm Hướng Tuyết, khi thấy khuôn mặt mờ mịt của cô , rõ ràng đối phương là ai, thế là cô lên tiếng hỏi: “Đồng chí nữ , xin hỏi cô chuyện gì ư?”