Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 604

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:29:46
Lượt xem: 215

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa còn lên vai Niệm Niệm!

Nghĩ tới chuyện con trai của Lâu Mạn Lệ té dẫn tới ngu ngốc, Bạch Du dọa tới mức linh hồn sắp bay ngoài, cô nhanh chóng chạy xuống , cô dám lớn tiếng trách móc và cũng dám mắng vì sợ sẽ dọa hai đứa bé.

Cô ôm cô nhóc xuống khỏi vai Niệm Niệm, đó đánh m.ô.n.g của cô bé hai cái phát tiếng “Bốp bốp”.

TBC

Kể từ khi cô nhóc sinh cho tới bây giờ, ai tay đánh cô bé nào, ngay cả chuyện lớn tiếng cũng . Thế nên đánh hai cái, cô nhóc ngây , ngay đó bẹp miệng một cái, cực đáng thương: “Mẹ , đánh con!”

Nước mắt của cô nhóc rơi từng giọt xuống , đôi mắt to phủ đầy sương mù, trông đáng thương khỏi , ngày thường khi thấy dáng vẻ của cô bé, Bạch Du sẽ mềm lòng nhưng giờ biểu cảm vẫn nghiêm túc như cũ.

Rõ ràng Niệm Niệm cũng dọa sợ, đôi mắt nhanh chóng ướt đẫm nhưng cô bé vẫn dũng cảm : “Cô ơi, cô đừng đánh em gái mà, cô đánh Niệm Niệm, là Niệm Niệm sai mà.”

Lần Bạch Du cũng nuông chiều Niệm Niệm, cô nghiêm túc : “Cháu cũng sai.”

Nói xong, cô bước về phía Niệm Niệm đánh m.ô.n.g của cô bé hai cái phát tiếng “Bốp bốp” nhưng điều kỳ lạ là Niệm Niệm vì điều , trái đôi mắt to còn bừng sáng đầy kỳ lạ.

Bạch Du buông cô nhóc , đó xung quanh một nữa nhặt một cục đá bằng đầu nắm tay đất trống lên đặt lên cây.

“Tại đánh các con, các con cho kỹ.”

Cô nhóc và Niệm Niệm mở to mắt, tới việc đôi chị em lên, ngũ quan vài phần giống , nếu vóc dáng chênh lệch thì còn nghĩ rằng đó là một đôi song sinh.

Lúc đôi chị em đều chằm chằm Bạch Du, trong đôi mắt to tràn đầy sự nghi ngờ, dường như đang , / cô đang ?

Bạch Du đặt cục đá lên cây ngay mặt bọn chúng, cục đá rơi xuống đất một tiếng vang lên tiếng “Bộp”, vỡ tan thành từng mảnh.

Cô nhóc: “O.”

Niệm Niệm: “O.”

Miệng của đôi chị em mở to thành chữ “O”, rõ ràng là cảnh dọa sợ.

Bạch Du chỉ cục đất nát bấy mặt đất : “Các con thấy ? Tại đánh các con, lý do ở đây, leo cây, trèo tường, trèo ghế đều là chuyện vô cùng nguy hiểm, đặc biệt là lúc lớn ở bên cạnh. Một khi té ngã thì các con sẽ thương y như cục đất , chừng còn một vết sẹo trở thành xí.”

Đối với thương, trong lòng cô nhóc cũng rõ khái niệm nhưng khi thấy ba chữ xí, cô bé hiểu ngay lập tức.

Cô nhóc dọa sợ tới mức cái đầu nhỏ lắc như cái trống bỏi: “Thư Thư trở thành xí!”

Bạch Du: “Nếu trở thành xí, con còn dám leo cây nữa ?”

Cô nhóc lắc đầu nữa: “Không dám ạ.”

Bạch Du về phía Niệm Niệm: “Cháu còn nhớ Kim Đại Bảo đá cháu ?”

Niệm Niệm gật đầu: “Nhớ ạ.”

Bạch Du: “Nó leo lên cánh tay của trai, giống như cháu để Thư Thư trèo lên cổ của cháu, đó nó té ngã đập đầu, giờ trở thành kẻ ngốc.”

Trong mắt Niệm Niệm ngập nước nữa: “Cô ơi, Niệm Niệm sai , Niệm Niệm nên để em gái trèo lên cổ.”

Lúc sắc mặt Bạch Du mới nhẹ , cô sờ đầu cô bé: “Biết sai và sửa đổi là trẻ ngoan.”

Cô nhóc thấy khen chị họ, tròng mắt đảo vài vòng lập tức bắt chước theo: “Mẹ, bé cưng cũng sai .”

Bạch Du đầu xoa đầu nhỏ của cô bé: “Vậy con cũng là trẻ ngoan.”

Lúc Ôn mới bước tới : “Thành thật xin , thím trông đám nhỏ kỹ, hai đứa bé khát nước, thím nghĩ trong rót nước chỉ tốn vài phút, sẽ chuyện gì xảy , ngờ…”

Vừa khi bà bưng nước , khi thấy cảnh tượng , bà dọa tới mức đôi chân mềm nhũn, nếu hai đứa bé xảy chuyện may, đừng là ông Giang tha cho bà mà ngay cả bà cũng thể nào tha thứ cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-604.html.]

Bạch Du chuyện là do Ôn nên truy cứu tiếp.

Ôn vẫn cảm thấy áy náy, buổi tối bà còn cố ý một mâm chả tôm trộn củ mài để hai đứa bé ăn

Củ mài và tôm xử lý sạch sẽ băm nhuyễn, cắt nát cà rốt, đó bỏ bộ trong chén thêm một lòng trứng trắng và một chút muối, khuấy đều, bỏ trong chậu sửa cho bằng phẳng, chưng trong nồi mười lăm phút, khi lấy khỏi nồi thì cắt từng miếng nhỏ, mềm mại và dinh dưỡng, mùi vị thanh đạm, thích hợp cho trẻ ăn.

Hôm , Bạch Du và Ôn trong phòng bếp g.i.ế.c một con gà, đó món gà ăn mày.

Tiếp theo chặt thịt lợn nhân bánh, dưa chua cắt thành hạt lựu, vo tròn bột mì, thành món bánh bao nhân dưa chua thịt lợn.

Tất cả đều là món mà chồng bà La của cô thích ăn.

Ngày mai là giao thừa, nay Giang Lâm quyết định cúng bái của .

Những năm đây tập quán cựu nghiêm ngặt, cho dù kiểu hoạt động cúng bái . Thế nên mấy năm Giang Lâm chỉ dám lén tới viếng thăm chứ dám cúng bái.

Từ năm tin tức còn chặt như , năm ngoái bọn về, giờ cô nhóc nên Giang Lâm quyết định dẫn Bạch Du cùng cúng bái.

Mặc dù tin tức còn chặt nhưng vẫn nên điều.

Sắc trời còn sáng, Giang Lâm mặc một cái áo dài màu đen bước từ ngoài trong, trong tay còn cầm một bó bông tươi so với , bông tươi mềm mại ướt át, bên còn đọng nước, dễ nhận thấy là bẻ xuống.

Bạch Du thấy mặt của sắp đông lạnh, cô vội quấn khăn cho , đó đeo găng tay cho : “Đồ chuẩn xong cả , chúng lên đường thôi.”

Giang Lâm rũ mắt xuống cô: “Vất vả cho em .”

Bạch Du lắc đầu, ngay khi bọn cô định ngoài thì cô nhóc đột ngột chạy , thấy quần áo của bọn cô là lập tức đoán bọn cô sắp ngoài, cô bé vội ôm lấy đùi Bạch Du: “Đi ạ, chung ạ!”

Ngày thường cô nhóc ngủ tới tận trời sáng mới thức, bởi vì đứa bé còn khá nhỏ, bên ngoài lạnh nên Bạch Du và Giang Lâm ý định dẫn cô bé theo, ngờ bữa nay cô nhóc thức dậy đột ngột.

Sau cạo trọc đầu , tóc cô nhóc dài ít, lúc bộ tóc đều dựng thẳng lên, trông buồn .

Bạch Du thấy thế thì nhịn .

Cô nhóc thấy ôm mà còn , cô bé ấm ức sốt ruột, ôm lấy đùi của cha: “Cha ơi, ôm ạ!”

Bạch Du thấy thế thì nhịn .

Dường như sợ cha đưa theo, cô nhóc dùng bộ sức lực.

Lần Bạch Du nhịn mà bật : “Nếu chúng cứ dẫn con bé theo, mặc thêm vài bộ quần áo nữa thì sẽ lạnh.”

Giang Lâm gật đầu.

Anh lên lầu lấy quần áo của cô nhóc xuống, còn tự mặc đồ cho cô bé, chẳng mấy chốc cô bé mặc thành một cục thịt tròn vo, ngay cả bộ cũng khó khăn, may là cô bé cần bộ.

Giang Lâm vì lấy lòng con gái mà còn học chải cách thắt tóc, chỉ trong hai ba thắt hai cái nhúm nhỏ cho cô nhóc, nhúm nhỏ còn kẹp hai cái kẹp nhỏ, phối chung với bộ quần áo màu đỏ chót, trông cứ như búp bê trong mấy bức tranh Tết, đáng yêu vô cùng.

Giang Lâm để chú Vương đưa bọn họ, tự lái xe con.

Sau khi tới nghĩa trang thì sắc trời sáng.

Chân trời ở phía Đông để lộ màu trắng bạc, ánh sáng cao nhất lóe từ đường chân trời, mặt trời như một quả trứng chảy, cô nhóc thèm tới mức chảy nước miếng.

Bia mộ của bà La nhỏ nhưng mấy năm nay phá hoại, cho dù là nhà họ Giang cũng dám tới sửa chữa.

Giang Lâm bia mộ phá hoại , biểu cảm mặt nghiêm túc hơn ngày thường.

Bạch Du nắm c.h.ặ.t t.a.y của khẽ: “Chờ thêm hai năm nữa, tình thế sẽ hơn, chúng sẽ chuyện sang chỗ khác.”

Loading...