Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 605
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:29:48
Lượt xem: 280
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trái tim của Giang Lâm đau trướng, đôi mắt của cô, một lúc mới bằng giọng khàn khàn: “Được.”
Bạch Du trong lòng đang lo sợ điều gì, cô bia mộ : “Anh đừng lo tức giận, cho dù còn sống thì em nghĩ cũng sẽ để ý tới chuyện nhận con nuôi, bởi vì là con trai mà yêu nhất, chỉ cần sống , em nghĩ sẽ đồng ý bất cứ điều gì.”
“Vả bây giờ chỉ một , còn em, Thư Thư, là chúng em yêu nhất đời, chúng em cũng , mong sống vui vẻ hạnh phúc, chỉ cần sống thì bảo chúng em gì, chúng em cũng đồng ý.”
“Du Du.”
Giang Lâm nắm c.h.ặ.t t.a.y của cô hơn, trong lòng như cái gì đó rót đầy, tràn đầy và căng trướng.
Sau khi mất, sống ở nhà họ Giang như một ngoài, bốn gồm cha , Lâu Tú Anh, Giang Khải và Giang Hựu Hàm mới là một nhà.
Anh giống như một khách cô đơn cất bước Thế Giới , lúc tới cũng chỉ một , chạy cũng chỉ một .
giờ đây, còn một nữa.
Anh vợ yêu, còn con gái của bọn .
Hai đồng ý bất cứ chuyện gì vì , giống như , vì hai , đồng ý trả giá.
Bao gồm cả mạng sống của .
Đôi mắt Giang Lâm cay xót, vươn tay ôm hai con trong lồng ngực.
Cô nhóc nghĩ rằng cha đang chơi đùa với nên khúc khích.
Mặt trời nhảy cẫng về phía núi bên , ánh sáng ban mai chiếu bộ nghĩa trang, nghĩa trang vẫn còn u ám bừng sáng trong nháy mắt. Kèm theo tiếng của cô nhóc, cỏ cây bên cạnh bia mộ khẽ đung đưa như đang nhẹ giọng chung.
Từ nghĩa trang trở về, sắc trời vẫn còn sớm.
Giang Lâm lái xe về Tứ Hợp Viện để đón Niệm Niệm để đưa cô bé trở về đại viện quân đội, khi khỏi Tứ Hợp Viện, một nhà ba chạy về phía nhà họ La, định thăm ông ngoại và bà ngoại của Giang Lâm.
Nhà họ La và nhà họ Tằng của chồng Lâm Hướng Tuyết chung một đại viện, tới nhà họ La thì qua nhà họ Tằng.
Còn tới nhà họ Tằng thì thấy đám tụm một chỗ từ xa.
“Nghe tất cả đồ đạc trong nhà họ Tằng đập ?”
“Đập mới đáng! Nếu đổi là con gái của đối xử như thế, chỉ đập đồ mà còn đập !”
“Không chứ, mấy ngày nữa là bày mâm cỗ, giờ Tằng Cảnh Huy cưới nữa, con gái nhà mà lấy chồng nữa chứ?”
Tằng Cảnh Huy?
Đây là chú em của Lâm Hướng Tuyết ư?
Bạch Du sững sờ.
Hôm qua phụ nữ tên Đồng Dương Vi tới một trận, cô cho rằng mục tiêu của cô là chồng Tằng Cảnh Lâm của Lâm Hướng Tuyết mới đúng, ngờ đầu , cô cua em trai của Tằng Cảnh Lâm?
Hôm qua Lâm Hướng Tuyết là chú em của cô sẽ cưới vợ đầu năm nay, mấy ngày qua cô bận rộn nhiều việc nên thời gian để tiễn cô, lúc cô còn , ngờ chỉ mới một ngày trôi qua mà đám cưới còn nữa.
Không đúng, chừng đám cưới vẫn còn như cũ nhưng chỉ đổi cô dâu mà thôi.
như cô nghĩ đó, phụ nữ tên Đồng Dương Vi .
đây là chuyện riêng của nhà họ Tằng, cô ý định nhúng tay .
Một nhà ba đường vòng tới nhà họ La.
Cả nhà họ La thấy cô nhóc là thích vô cùng, ước thể giữa cô nhóc ở nhà họ La.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-605.html.]
Ông La và bà La lấy bộ đồ mà giấu cho nhóc chọn, còn rằng nếu cô nhóc thích tất cả thì mang tất cả về nhà cũng thành vấn đề.
Lúc cô nhóc cho thấy dạy dỗ , cô bé chỉ chọn một đôi khuyên tai tạo kiểu nơ con bướm, còn đưa cho Bạch Du, rằng khi cô bé lớn sẽ đeo,
Có thể là do từ nhỏ thấy quá nhiều đố và cũng thể là Bạch Du và Giang Lâm cho cô nhóc cảm giác an đầy đủ, khiến cô bé lòng chiếm của riêng đối với đồ vật. Đối với đồ vật mà thích, cô bé đồng ý chia sẻ cho những bên cạnh.
La Hoằng Huân thấy thế thì thèm vô cùng, với Giang Lâm: “Nếu thì bắt con trai đổi với Tiểu Thư Thư nhà cháu, thằng cả, thằng hai, tùy cháu chọn.”
Vợ sinh cho đứa thứ hai nhưng là con trai, điều khiến cực kỳ ngưỡng mộ và ghen ty với Giang Lâm con gái.
Giang Lâm một cái, trả lời .
La Hoằng Huân cố gắng ngừng: “Con trai lắm đấy, khỏe mạnh đánh sướng, nếu lời thì đánh một trận, nếu một trận đủ thì đánh hai trận. Còn con gái thì , đánh , mắng cũng , khổ như thế nên để bậc là gánh vác cháu là , cần cảm ơn .”
Giang Lâm lạnh lùng : “Đừng già mà đắn.”
La Hoằng Huân: “...”
Thấy đổi con , móng vuốt của La Hoằng Huân kiềm mà vươn về phía con trai nhỏ đang ngủ, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của bé, nghiến răng nghiến lợi : “Lúc khi tới bệnh viện kiểm tra, bác sĩ thằng nhóc thối là con gái, cả nhà vui mừng vô cùng, ai ngờ phí công vui mừng. Thế mà gắp nhầm con chim nhỏ của thằng nhóc thối trong lòng kiểm tra, do đó mới dẫn tới việc bác sĩ coi sai giới tính.”
Anh dứt câu, to.
Bạch Du cũng nhịn mà bật .
Phương Mỹ đánh tay chồng La Hoằng Huân một cái “Bốp”, cô ngẩng đầu liếc xéo một cái nhỏ giọng : “Khó khăn lắm mới dỗ thằng bé ngủ , nếu chốc nữa thằng bé mà tỉnh thì em cũng quan tâm đấy.”
Con trai nhỏ khó nuôi hơn con trai lớn nhiều, thằng nhóc thích , nếu thì sẽ ngừng, mỗi cô đều tiếng đau đầu. Khó khăn lắm dỗ thằng nhóc ngủ , thế mà tay của cái tên mặc nợ như , đúng là nuôi em bé thì sẽ nuôi em bé vất vả tới cỡ nào.
La Hoằng Huân bước tới, ngỏn ngoẻn : “Em xem Tiểu Thư Thư đáng yêu tới cỡ nào, nếu chúng cố gắng thêm chút nữa, sinh một đứa em gái cho đôi em?”
Phương Mỹ bằng ánh mắt khinh bỉ: “Anh sinh thì tự sinh .”
Coi việc sinh con như gà mái đẻ trứng ?
Mang thai mười tháng vô cùng vất vả, khi sinh đau vô cùng, còn chăm sóc và cho trẻ bú, thật sự là mệt tim mà.
Sau khi sinh con cô mới mệt mỏi và vĩ đại tới cỡ nào nhưng cô kiên quyết sinh nữa, mặc dù cô cũng con gái nhưng vấn đề khó , ngộ nhỡ sinh thêm một thằng con trai nữa thì bây giờ?
Ba thằng con trai, đúng là cái mạng nhỏ của cô mà.
“...”
TBC
La Hoằng Huân con gái mà , còn đột ngột dạy dỗ nữa, sờ mũi, vẻ mặt ngại ngùng.
Lúc ăn cơm, Giang Lâm chăm sóc cô nhóc, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn và lột vỏ tôm.
La Hoằng Huân thấy thế thì nhịn mà chế nhạo: “Trước cha còn lo Giang Lâm sẽ sống cô đơn cả đời, ai ngờ khi nó lấy vợ thì trở thành nô lệ của vợ.”
“Hahaha, chứ, nếu là lúc , chắc chắn sẽ ai tin Giang Lâm sẽ lột vỏ tôm cho cô gái, lúc bao nhiêu cô gái trong đại viện gả cho nó, nó còn thèm thẳng lấy một , tổn thương bao trái tim của các cô gái.”
Cô nhóc nửa hiểu nửa nhưng cô bé hiểu câu ở phía , thế là ngẩng đầu cha : “Cha !”
Cô bé dứt câu thì vang nữa.
Mợ cả giỡn với cô nhóc: “Nếu cha cháu , sẽ cháu.”
Cô nhóc nghiêng cái đầu nhỏ, trong đôi mắt đầy sự nghi ngờ.
Mọi thấy , nở nụ nữa.
Cả nhà ba ăn cơm nhà họ La mới rời khỏi.
Khi về ngang qua nhà họ Tằng, vây xem rời khỏi, cửa nhà họ Tằng vẫn còn bát đũa đập nát, vỏ trứng và các loại rác rưởi.