Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:39:00
Lượt xem: 212

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai nhà cũng đồng ý cho hai họ yêu , còn quyết định luôn đối tượng kết hôn trong mối liên hôn là Giang Khải.

Đây là bộ câu chuyện xưa mà Bạch Du .

Giờ bà nội như chẳng lẽ chuyện liên hôn hai nhà còn ẩn tình gì đó ?

Bạch Phi Bằng: “Thôi đừng nhọc lòng nữa, chờ ông Giang về .”

Bà Bạch: “Vốn dĩ tính mấy hôm nữa sẽ về nhà thằng hai, mà giờ xảy chuyện như thế thì đây?”

Bạch Phi Bằng: “Mẹ nữa thì ở thủ đô mấy hôm. Du Du nhà giỏi giang như thế mà sợ tìm đối tượng ?”

Bà Bạch: “Hôm mới thấy Tiểu Du với Giang Lâm xứng đôi lắm, sớm thế thì ngày xưa để cho Tiểu Du tự chọn mà nhà quyết hộ con bé luôn.”

Bạch Du: “?”

Bà nội thấy cô với Giang Lâm xứng đôi á.

Ngoài phòng khách im ắng một hồi.

Bạch Phi Bằng: “Giang Lâm đúng là trọng hơn Giang Khải thật, cơ mà tuổi . Hai đứa nó chênh tận bảy tuổi đấy…”

Bạch Du: “?”

TBC

Cha , giờ chuyện hơn kém bảy tuổi quan trọng ?

Bạch Du cảm thấy chủ đề chuyện của cha và bà nội ngày càng quỷ dị nên dám ngoài. Cô lặng lẽ đóng cửa, xuống giường.

Cô cũng ngủ bao lâu thì đột nhiên cửa phòng ở ngoài đẩy .

đầu thì thấy Giang Lâm ở cửa, cô thấy là lạ bèn hỏi: “Anh Giang Lâm, chẳng về đảo Quảng Châu ạ?”

Giang Lâm bước tới, đôi mắt hoa đào chằm chằm : “ về đây giành cô đó.”

Bạch Du như thế thì trái tim thoáng ngừng nửa nhịp: “Anh Giang Lâm… Anh đang cái gì thế? vẫn đang là vợ sắp cưới của em trai đấy.”

Giang Lâm chằm chằm cô : “Nếu như cô là vợ sắp cưới của em trai thì tại … Lại sờ n.g.ự.c hả?”

“!”

Bạch Du chột : “ nào như thế . Chẳng qua chỉ cẩn thận chạm thôi mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-62.html.]

Giang Khải cô chằm chằm. Anh đóng cửa xong đột nhiên cởi áo.

Bạch Du ngại hoảng, tim đập bình bịch: “Anh Giang Lâm, đừng như thế…”

Giang Lâm cô chằm chằm, ngón tay trắng nõn chậm rãi cởi từng nút áo, một cái cái thứ hai… Cho tới khi lộ

Một! Túi! Giấy!

Không sai, Giang Lâm giấu trong mấy cái túi giấy lận.

Anh bóc túi giấy , lôi miếng bánh táo: “Nếu như cô chọn thì sẽ để cô ăn bánh táo bất tận luôn.”

Sau đó, ánh sáng quắc của Giang Lâm, Bạch Du ăn hết một cái bánh táo.

Ăn đến cái cuối cùng… Cô tỉnh giấc vì quá no.

Ngoài cửa sổ, chú chim sẻ đang vẫy cánh. Bạch Du đờ tấm màn mặt, mãi mới hồi phục tinh thần.

May đấy chỉ là mơ.

Cơ mà… Sắp tới cô ăn bánh táo cho lắm.

Tục ngữ câu ngày nghĩ gì đêm mơ đó.

Bạch Du dám chắc là do nửa đêm cuộc trò chuyện giữa bà nội và cha cô nên mới giấc mơ như .

Không hợp lẽ thường.

Khi Bạch Du xách đồ rửa mặt bước ngoài, cô mới là tối qua mưa, hoa hợp hoan dập tan tác, ướt đẫm đất.

Bữa sáng là nước đậu xanh kèm bánh quẩy vòng tròn chiên tròn, món Bắc Kinh xưa thích nhất.

Bà Bạch cầm bánh quẩy vòng tròn chiên giòn trơn bóng, màu vàng óng ánh, mới thì trông giống một chiếc vòng tay bằng vàng.

Bạch Du xuống cửa, cô uống một ngụm nước đậu xanh cắn một miếng bánh quẩy.

Bánh quẩy xốp giòn thơm ngon, nếu thêm một dĩa dưa muối chua cay thái sợi nữa thì càng tuyệt.

Ăn một nửa, bên ngoài chợt truyền tới tiếng chuông xe đạp, đó là một giọng kêu to rõ: “Bạch Du, đang ở nhà ? Cô một kiện hàng và hai bức thư !”

Bà Bạch về phía Bạch Du, khó hiểu hỏi: “Mới sáng sớm, ai gửi thư cho cháu ?”

Loading...