Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 622
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:31:07
Lượt xem: 245
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe , cô nhóc hài lòng vỗ cái đùi trắng nõn như ngó sen của : “Chị ơi, chị ở đây .”
Niệm Niệm thương em gái nên lời xuống, còn lo sẽ đè đau em gái nên chỉ ở phần mép.
Cô nhóc chìa bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm , vỗ nhẹ n.g.ự.c chị gái hát: "Cục cưng ơi ngủ , mau ngủ ... Mẹ hát bài hát ru con, hát một bài, cục cưng … "
Bạch Du thấy cảnh , cô buồn cảm động.
Lúc khi cô nhóc bóng đè, cô hát khúc hát ru để dỗ dành. Không ngờ cô nhóc chỉ nhớ mà còn dùng nó để an ủi Niệm Niệm, còn hát nữa.
Trước đây cô nhóc từng hát bao giờ nên cô cô nhóc thực sự một giọng hát . Chỉ vài câu hát đơn giản nhưng qua giọng hát của cô nhóc, với sự hồn nhiên, trong sáng và ngây thơ của trẻ con khiến cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như âm thanh của thiên nhiên .
Bạch Du kinh ngạc và vui mừng.
Ban đầu Niệm Niệm buồn ngủ, chỉ xuống để dỗ em gái thôi, nhưng ngờ theo tiếng hát của em gái thì mí mắt của cô bé càng lúc càng trĩu nặng, cuối cùng ngủ thật.
Sau khi Giang Lâm về, Bạch Du với chuyện cô nhóc hát , Giang Lâm cũng ngạc nhiên, ngay lập tức yêu cầu cô nhóc hát một bài cho .
Ai ngờ cô nhóc đầy lý lẽ: “Con hát cho cha , thương mới hát .”
Ý là, thương thì đủ tư cách để cô nhóc hát.
Giang Lâm: "..."
… Muốn hát thì thương mới ?
Bạch Du bật dáng vẻ của hai cha con.
Sau khi hai vợ chồng thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu về, họ cảm thấy an tâm nên gửi một ít trái cây và kẹo cho Niệm Niệm.
Để trấn an hai ông bà, Bạch Du nhận lấy.
Dù Niệm Niệm sợ nhưng đó cô bé cũng sốt, ban đêm cũng gặp ác mộng, vốn tưởng rằng chuyện sẽ qua , ngờ Ngũ Hiểu Đường một sự đổi đáng sợ.
TBC
Trước đó, Ngũ Hiểu Đường thể cả ngày một , mỗi ngày nếu ngủ thì ngẩn , cứ ngơ ngơ ngác ngác, thỉnh thoảng khi tỉnh thì thể nhận thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu, nhưng một khi rơi trạng thái mơ hồ thì chính là ai thậm chí còn nhớ rõ.
Sau khi thấy Niệm Niệm, lúc đầu thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu còn lo cô sẽ rơi trạng thái mơ hồ, hai cứ chằm chằm cô và dám lơ là cảnh giác. Ai ngờ khi về đến nhà, Ngũ Hiểu Đường những tái phát bệnh còn bảo Triệu Kí Thu may quần áo cho con gái mặc.
Triệu Kí Thu nào dám để cô chạm mấy thứ như kim kéo, lỡ thương hoặc một khi bệnh tái phát, chiếc kéo đó sẽ trở thành vũ khí c.h.ế.t . Vậy nên bà bèn dỗ dành, sẽ cho cô , thậm chí còn lấy quần áo cho cô xem, may mà Ngũ Hiểu Đường vẫn còn nhớ giỏi may vá, nên gật đầu đồng ý.
Không ngờ chuyện vẫn kết thúc, Ngũ Hiểu Đường bắt đầu lo con gái sẽ đói, đòi bếp chuẩn món gì đó thật ngon cho con gái ăn.
Lần Triệu Kí Thu ngăn cản cô , mà chỉ chuẩn đầy đủ nguyên liệu, cho cô chạm mấy đồ d.a.o kéo linh tinh. Sau đó bà sang một bên quan sát, lỡ chuyện gì xảy thì bà thể ngăn chặn kịp thời.
Vốn tưởng rằng với tình trạng hiện tại, Ngũ Hiểu Đường sẽ thể gì, mà Ngũ Hiểu Đường một đĩa bánh trứng thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-622.html.]
Nhìn thấy chiếc bánh trứng thành, đôi mắt hai vợ chồng Triệu Kí Thu đẫm lệ.
là vì vui sướng quá đỗi.
Trước khi mất tích Ngũ Hiểu Đường hiếu thảo, thường xuyên xuống bếp bánh trứng cho bọn họ, khi con gái mất tích, nhiều năm nay họ dám bánh trứng vì sợ vật nhớ , song ngờ một ngày họ thể ăn bánh trứng con gái tự tay .
Khi Bạch Du nhận bánh trứng từ nhà họ Ngũ cũng sốc. Giống như vợ chồng nhà họ Ngũ, cô ngờ Ngũ Hiểu Đường kích động nhưng phát triển theo chiều hướng .
Niệm Niệm vui vẻ nhận bánh trứng, còn lễ phép cảm ơn: "Cám ơn bà Triệu ạ, cháu thích ăn bánh trứng."
Triệu Kí Thu cô bé Niệm Niệm càng càng thích, trong lòng chợt nảy một suy nghĩ, bà về phía Bạch Du, vẻ mặt thôi.
Bà cảm thấy cô bé Niệm Niệm duyên với gia đình họ, giúp họ tìm thấy con gái, giờ giúp con gái chuyển biến hơn, vì thế... Nếu thể nhận Niệm Niệm cháu nuôi, lẽ ngày nào đó bệnh của con gái sẽ thuyên giảm.
Song đôi mắt sáng trong thuần khiết của Niệm Niệm, bà thể những lời .
Nhà họ như thế, tư cách gì mà nhận Niệm Niệm cháu nuôi chứ? Dính líu đến họ sẽ ích lợi gì, ngược sẽ liên lụy đến thanh danh của Niệm Niệm. Nghĩ thế, bà dằn những suy nghĩ đó trong lòng.
Thật Bạch Du hiểu ý nghĩ thành lời của Triệu Kí Thu, cô còn xin sự giúp đỡ từ nhà họ Ngũ, nhưng cô sẽ lợi dụng Niệm Niệm, dù Ngũ Hiểu Đường thể đổi theo chiều hướng hơn cũng là điều cô thấy.
Vì thế khi suy nghĩ, cô trở về phòng, cầm hai bức ảnh chỉ Niệm Niệm đưa cho Triệu Kí Thu.
Triệu Kí Thu cầm ảnh, cảm động tới nước mắt lưng tròng: "Cám ơn đồng chí Bạch, cảm ơn cháu!”
Bạch Du còn ở đảo Quỳnh Châu thêm vài ngày.
Mấy ngày qua, cô tranh thủ lúc thủy triều xuống để biển nhặt nhiều vỏ sò , khi sạch vỏ sò và phơi khô, cô đến Cung Tiêu Xã mua keo, khung tranh và các công cụ khác, đó đưa tất cả những thứ tới nhà họ Ngũ.
"Đồng chí Bạch, những thứ là..."
Thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu thấy những thứ thì khỏi chút bối rối.
Bạch Du : "Hôm nay cháu đến đây để nhờ hai giúp đỡ. Cháu thợ cả Ngũ từng dạy môn hội họa Trung Quốc ở trường, mà nghề thêu hai mặt gia truyền của thím Triệu một hai. Dù là trình độ nghệ thuật khả năng thưởng thức hai đều xuất sắc, nếu bỏ phí chẳng sẽ đáng tiếc ? Cho nên cháu nhờ hai biến những chiếc vỏ sò vô giá trị thành báu vật, đó chế tác thành đồ thủ công mỹ nghệ, đương nhiên cháu sẽ để hai công.”
Nói xong, cô lấy chiếc phong bì chuẩn sẵn và đẩy nó đến mặt hai . Trong đó hai tờ tiền Đại đoàn kết, cùng một phiếu thịt và phiếu lương khô.
Lúc , thợ cả Ngũ mới hiểu ý định của cô, vội vàng đẩy phong bì : "Cháu xem nhà chú thành cái gì thế? Cháu lấy tiền , mấy thứ nhà chú nhất định sẽ cho cháu."
Triệu Kí Thu cũng : “ , nếu cháu, bây giờ gia đình ba bọn thím sẽ thể đoàn tụ. Nhà thím cảm kích cháu còn kịp, thể lấy tiền của cháu ."
Bạch Du lắc đầu: "Thợ cả Ngũ, thím Triệu, cháu khách sáo, mà cháu chỉ sòng phẳng với thiết, cháu cũng ngại thẳng với hai , cháu định xuất khẩu hàng thủ công quốc gia, bao gồm cả ngọc trai nước ngọt mà lúc cháu với hai . Ngoài còn tranh thêu hai mặt, đồ thủ công mỹ nghệ từ vỏ sò và những thứ khác, vân vân."
“Nói cách khác, đây là chuyện cần hai giúp đỡ một hai , mà là chuyện thể phát triển thành sự nghiệp lâu dài. Vì cháu thể để hai công, huống chi thể của chỉ Hiểu Đường cũng cần đồ để tẩm bổ. Tiền hai cứ nhận ạ, mua đồ ăn cho chị Hiểu Đường may thêm hai bộ quần áo mới cho chị đều , nếu hai nhận thì cháu cũng dám nhờ hai giúp nữa ạ."
Thợ cả Ngũ: "Chuyện . . . "
Hai vợ chồng già nhà Triệu Kí Thu : “Vậy nhà chú sẽ nhận mấy thứ , lời cảm ơn nhà chú cũng nhiều nữa. Đồng chí Bạch cháu yên tâm, nhà chú nhất định sẽ việc cho cháu!"