Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 637
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:32:02
Lượt xem: 259
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Du ngờ còn thể như , vội vàng cảm ơn thêm nữa.
Tuy Bánh Khoai tây và Kim Nguyên Bảo trung thành, cũng thể trông nhà nhưng dù cũng huấn luyện đặc biệt, lỡ như thật sự gặp kẻ đột nhập cướp của, cô thật sự lo là thể đối phương hoảng sợ.
Sau khi bàn bạc xong, vợ chồng Nguy Hán Nghị và Lý Trân nhanh chóng rời .
Sau khi xảy chuyện , Bạch Du cũng dám để mấy đứa nhỏ tự ngủ, cô bế cô nhóc và Niệm Niệm về phòng , để Tạ Thừa ngủ với bà nội.
**
Ngày hôm , cô nhóc sốt cao.
Bạch Du quần áo, vội vàng cõng cô nhóc đến bệnh viện gần đó.
May là chỉ cần tiêm một mũi, cô nhóc nhanh chóng hạ sốt.
Cô nhóc bệnh càng quấn lấy cô, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, mà thấy thương.
Bạch Du cũng nỡ để cô bé , đang chuẩn cõng cô bé nữa thì thấy phía hét lên…
"Bác sĩ, y tá! Có một đứa trẻ ở đây xảy chuyện !"
Bạch Du theo giọng sang…
Chỉ thấy cô bé gái trong lòng một phụ nữ, khuôn mặt cô bé tím tái, hai mắt đẫm lệ nhưng miệng phát tiếng, hai tay ôm lấy cổ họng, cổ họng phát tiếng khò khè.
Ngay lúc , phụ nữ bế cô bé ngẩng đầu lên, vội vàng hét lên: "Bác xảy y tá, mau tới cứu con gái với!"
Lúc Bạch Du mới rõ dáng vẻ của cô .
Ngô Hiếu Ngọc!
Nhìn vẻ mặt lo lắng đau lòng của Ngô Hiểu Ngọc, Bạch Du khó liên tưởng cô với Ngô Hiểu Ngọc xe lửa.
Trên xe lửa, Ngô Hiểu Ngọc đối xử với Tạ Thừa như đối xử với kẻ thù, những đánh bé đến bể đầu chảy máu, cuối cùng còn ném bé ngoài nhà vệ sinh để bọn buôn bắt cóc Tạ Thừa .
Theo Bạch Du thấy, Ngô Hiểu Ngọc căn bản xứng .
bây giờ Ngô Hiểu Ngọc bế cô bé đó, lo lắng đến mức nước mắt chảy dài, dáng vẻ đó khiến cô thật sự thấy đáng cho Tạ Thừa.
lúc vẫn còn sớm, nhiều bác sĩ y tá vẫn đến việc, bác sĩ và y tá trực cũng đang bận rộn với những bệnh nhân khác, Ngô Hiểu Ngọc gọi mấy tiếng mà ai đến, thấy sắc mặt cô bé ngày càng khó coi, Bạch Du thể bế cô nhóc bước tới.
Cô đặt cô nhóc xuống để cô bé bên chân chạy lung tung, đó với Ngô Hiểu Ngọc đang đất: "Đưa đứa trẻ cho , thể cứu đứa trẻ."
Ngô Hiểu Ngọc ngẩng đầu lên, là nhận Bạch Du là quá hoảng loạn.
Lúc cô những trả lời Bạch Du mà còn ôm chặt con hơn.
Giọng Bạch Du nghiêm : "Con của cô dị vật chui khí quản, nếu cô con c.h.ế.t ngạt thì bây giờ hãy đưa con của cô cho !"
TBC
Ngô Hiểu Ngọc , lúc mới bán tín bán nghi đưa con tay Bạch Du.
Bạch Du bế đứa nhỏ lên, một tay nắm chặt, một tay ôm lấy nắm đấm, đó ấn n.g.ự.c cô bé, dùng sức ấn.
Một y tá vội vàng chạy tới, thấy Bạch Du dùng nắm đ.ấ.m ấn n.g.ự.c đứa nhỏ, dùng lực ấn.
Một y tá vội chạy tới, thấy Bạch Du đang dùng nắm đ.ấ.m ấn n.g.ự.c đứa nhỏ, mà mặt mày đứa nhỏ tái nhợt đau đớn, khỏi hét lên: "Đồng chí, cô mau dừng tay!"
Bạch Du cô mà tiếp tục dùng sức.
Y tá thấy cô dừng tay, lập tức sang Ngô Hiểu Ngọc đang bên cạnh: "Đây là con gái của cô ? Sao cô để cho loạn đụng con cô, lỡ như xảy chuyện gì thì cô cũng đừng trách bệnh viện chúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-637.html.]
Ngô Hiểu Ngọc thì lo lắng, tiến lên định giật đứa nhỏ .
Ngay lúc , cô bé "ọe" một tiếng nôn một hạt mơ, đó thể bắt đầu thở, cô bé "hu" một tiếng nhào lòng Ngô Hiểu Ngọc .
Ngô Hiểu Ngọc đau lòng ôm con gái, lúc mới hiểu lầm đối phương, khi dỗ dành con xong, cô với Bạch Du: "Xin đồng chí, là hiểu lầm cô, cũng cám ơn cô cứu con gái của ! Nếu con gái mà chuyện may, chắc cũng sống nổi nữa."
Bạch Du nhớ cảnh cô đập vỡ đầu Tạ Thừa thì nhạo: "Cô nhớ ?"
Ngô Hiểu Ngọc ngẩn , đánh giá cô từ xuống lắc đầu : "Chúng quen , nhưng nhớ chúng từng gặp đây."
Bạch Du: "Cô nhớ , cô còn nhớ đứa con trai mà cô ném ở nhà ga ?"
Ngô Hiếu Ngọc càng mơ hồ hơn: "Đồng chí, cô nhận lầm ? con trai, chỉ một cô con gái."
Nếu Bạch Du và cô ở cùng một toa tàu trong vài ngày thì Bạch Du thực sự tin lời dối của cô : "Ngô Hiếu Ngọc, cô còn giả bộ tới khi nào, vứt bỏ con chính là phạm luật, tin báo án ngay bây giờ !"
Ngô Hiếu Ngọc lời cô , cũng giận mà còn mỉm : “Hóa là cô nhận lầm , Ngô Hiếu Ngọc, là chị của Ngô Hiếu Ngọc, tên là Ngô Hiếu Nghi, nhưng cô vứt bỏ con gì , đây là chuyện gì?”
Bạch Du: "?"
Bạch Du như thì ngây .
Người mặt Ngô Hiểu Ngọc?
Cô quan sát kỹ đối phương, "Ngô Hiểu Ngọc" mắt trông vẻ gầy hơn lúc xe lửa một chút, da cũng trắng mịn hơn một chút nhưng đường nét khuôn mặt vẫn là đường nét khuôn mặt đó, ngay cả vị trí nốt ruồi ở khóe mắt cũng giống hệt.
Huống chi Ngô Hiếu Ngọc, Ngô Hiếu Nghi, hai cái tên giống đến , Bạch Du cảm thấy khả năng cô đang bậy.
Thấy Bạch Du tin nên Ngô Hiếu Nghi lấy thẻ công tác trong túi xách mang theo : " hiện đang kế toán ở công xưởng kéo bông 2, đây là thẻ công tác của ."
Bạch Du nhận lấy thẻ công tác cô đưa, chỉ thấy đó ghi tên "Ngô Hiếu Nghi" và cả ảnh của cô , thẻ công tác thể giả : "Nói như , Ngô Hiếu Ngọc thật sự là em gái của cô ?"
Ngô Hiếu Nghi gật đầu: "Với , và Hiếu Ngọc là chị em sinh đôi, cô là đầu tiên nhân lầm, nhưng chúng vẫn khá dễ nhận , một nốt ruồi ở khóe mắt trái nhưng Hiếu Ngọc thì ."
Bạch Du nhíu mày: " gặp Ngô Hiếu Ngọc xe lửa thì cô cũng một nốt ruồi ở khóe mắt trái, vị trí và kích thước giống hệt nốt ruồi của cô."
"?"
Lần đến lượt Ngô Hiếu Nghi ngây , mãi một lúc mới lấy giọng : "Cô Hiếu Ngọc cũng một nốt ruồi ở đây ?"
Bạch Du cô một cách kỳ lạ: "Không cô cô là em gái sinh đôi của cô ? Cô nốt ruồi mà cô ?"
Ngô Hiếu Nghi: " em nên mới thấy lạ nhưng cũng hơn nửa năm gặp em , hiện tại em vẫn ở bên Thủ đô, đợi gặp mặt, sẽ…"
Lời còn hết Bạch Du cắt ngang: "Ngô Hiếu Ngọc ở thành phố Quảng, chúng gặp chuyến tàu từ Thủ đô đến thành phố Quảng."
Mặt Ngô Hiếu Nghi đầy dấu chấm hỏi: "Hiếu Ngọc tới thành phố Quảng? Em tới thành phố Quảng gì"
Bạch Du: "Cô tới thành phố Quảng học đại học, cô đừng với là cô cũng ."
Ngô Hiếu Nghi ngơ ngác: " thật sự , hai chị em chúng cùng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học nhưng cả hai đều đỗ, cô nhầm ?"
Nếu mắt mới cứu con gái thì cô thực sự sẽ nghi ngờ cô là kẻ lừa đảo.
Bạch Du: "Hiện tại con trai của cô đang ở nhà , cô thể nhầm như thế nào? , chẳng cô hỏi vứt bỏ con là chuyện gì đúng ? Sau khi Ngô Hiếu Ngọc tới thành phố Quảng, cô bỏ Tạ Thừa một ở bên ngoài nhà vệ sinh của nhà ga, nếu đến kịp, lẽ Tạ Thừa bọn buôn bế , nếu cô tin thì thể đến cục cảnh sát gần nhà ga để hỏi thăm."
"..."
Ngô Hiếu Nghi cảm thấy thế giới quan của sắp nổ tung .
Rõ ràng Ngô Hiếu Ngọc với nhà là cô thi đậu đại học, tại đến thành phố Quảng học?