Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 650
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:27:21
Lượt xem: 240
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nào ngờ cô thấy cô Vương mà thấy một bóng đang lén lén lút lút bên cạnh cái cột điện ở đối diện từ lúc nào, cô tập trung kỹ, đó là ai khác mà là Cảnh Phỉ.
“...”
Bạch Du câm nín nhưng cô cũng đoán mục đích của cô khi xuất hiện ở đâyy.
cô lời nào để với Cảnh Phỉ nên ý định tới chào hỏi đối phương. Tầm mười phút nữa trôi qua, cô Vương vẫn xuất hiện như cũ, cuối cùng Cảnh Phỉ trốn ở cái cột điện cũng chịu nữa, cô bước tới.
“Không cô cô Vương dẫn cô gặp một nhân vật quan trọng ư? Đừng là cô Vương đổi chủ ý đấy nhé?”
Giọng điệu nên nỗi đau của khác.
Ánh mắt của Bạch Du dừng mặt của cô , một lúc lâu vẫn lên tiếng.
Lỗ Tấn đúng kỹ xí là một cảm giác tàn nhẫn nhưng kỹ dáng dấp xinh cũng một cảm giác .
Chẳng mấy chốc Cảnh Phỉ thua ánh mắt của Bạch Du: “Cô gì?”
Khóe miệng Bạch Du từ từ cong lên: “ cái lỗ mũi của cô, nếu thì sẽ , khi mới cái mũi của cô to.”
Cảnh Phỉ: “...”
Bạch Du: “Còn nữa lông mũi của cô dài, nếu cứ tiếp tục dài thì sẽ để lộ chuyện cái mũi to của cô, đề nghị cô về nhà tỉa .”
Cảnh Phỉ: “...”
Bạch Du: “Còn nữa…”
Khuôn mặt Cảnh Phỉ đỏ bừng, cô cắt ngang lời của cô khi Bạch Du những lời khiến tức giận: “Cô câm miệng cho ! Lỗ mũi to thì liên quan gì tới cô?”
Bạch Du mỉm : “Vậy cô Vương cho leo cây thì liên quan gì tới cô? Nếu cô còn dám chạy tới mặt mấy lời khó thì sẽ gọi cô là cái đồ mũi to! Không, gọi cô là quái vật lông mũi thì đúng hơn!”
Cảnh Phỉ: “...”
Bạch Du: “Cô lườm gì mà lườm, còn chịu nữa , nếu cô chịu thì sẽ la lên đấy, cái đồ mũi…”
Cảnh Phỉ tức giận tới mức cái mũi sắp bốc khói, cô dậm chân xoay chuồn thật nhanh.
Tức c.h.ế.t mất!
Cảnh Phỉ rời thì cô Vương chảy mồ hôi đầy đầu chạy tới, trong tay cô còn xách một túi trái cây lớn và các loại đồ bổ khác: “Xin trò Bạch khiến em chờ lâu , trong nhà xảy chuyện ngoài ý , thật là ngại quá.”
Bạch Du lắc đầu: “Không ạ, em cũng đợi lâu.”
Cô Vương lấy từ trong túi một cái khăn tay lau mồ hôi trán, đó giải thích: “Trước khi ngoài tim của ông cụ nhà cô cảm thấy dễ chịu, cô đưa ông tới bệnh viện gần nhà, đó chạy tới đây thật nhanh nhưng vẫn đến trễ.”
Bạch Du bày tỏ bản nữa: “Bây giờ sức khỏe của ông cụ thế nào ? Nếu như tiện thì chúng thể hẹn khi khác.”
Cô Vương: “Không nữa , nhà của cô đang chăm sóc ở bệnh viện, vả bác sĩ cho nhiều ở , rằng nhiều sẽ ảnh hưởng tới việc nghỉ ngơi của bệnh nhân.”
“Cô cần em xách tiếp ?”
Cô Vương xua tay: “Không cần, cô già tới bảy tám chục tuổi, cô thể xách .”
Bạch Du thì cũng cưỡng ép, hai trò chuyện về phía trạm xe buýt.
Cô Vương là sẽ dẫn cô , khi các cô lên xuống năm chiếc xe buýt và đổi một chiếc xe buýt ở đường mới dừng bên ngoài bệnh viện quân đội.
Bạch Du chút bối rối: “Người chúng sắp gặp ở đây ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-650.html.]
Cô Vương nở nụ đành chịu: “Bạn của cô là một bận, ngày thường bận rộn tới mức thời gian để uống nước ăn cơm, thế là tối qua cũng vì mà chảy m.á.u dày và nhập viện. Cô vốn định hẹn cô lúc khác nhưng cô cần , còn là cô bận rộn, nếu cô nhân lúc cô đang nghỉ ngơi để gặp mắt thì chờ tới ngày tháng năm nào nữa. Chắc trò Bạch cũng ngại chuyện gặp ở bệnh viện ?”
Bạch Du lắc đầu: “Không ngại ạ.”
“Vậy là , chúng thôi.”
Sau khi hỏi y tá ở quầy lễ tân xong, y tá dẫn các cô tới một căn phòng đơn ở tầng ba: “Đây là phòng bệnh của đồng chí Cảnh.”
Bây giờ Bạch Du mới chú ý tới việc thận của đối phương đơn giản.
Phòng bệnh là phòng bệnh đơn, vả còn cách xa các phòng bệnh khác, trắng đây là phòng bệnh VIP trong tương lai.
Sau khi cô Vương gật đầu bày tỏ sự cảm ơn với y tá thì mới gõ cửa phòng bệnh.
Chẳng mấy chốc cửa phòng bệnh mở , một phụ nữ mặc đồng phục bệnh nhân màu trắng xuất hiện ở cửa .
Bạch Du ngẩng đầu về phía đối phương, đó giật .
Là Cảnh Anh!
Người đầu Bộ Ngoại giao trong tương lai, sự lãnh đạo của cô , chính sách Ngoại giao của Trung Quốc đạt những thành tựu rõ rệt, còn thúc đẩy Trung Quốc phát triển mối quan hệ hữu nghị với nhiều quốc gia trong cùng khu vực. Đồng thời thái độ cứng rắn của cô nổi tiếng khắp trong và ngoài nước, giới Ngoại giao nước ngoài gọi là đàn bà thép của Trung Quốc.
Bạch Du ngờ cô Vương dẫn cô tới gặp cô , trong lòng khỏi cảm thấy kích động.
so với đàn bà thép trong tương lai thì bây giờ Cảnh Anh trông trẻ tuổi, dáng cao gầy, ngũ quan cân đối mạnh mẽ, quan trọng nữa là bây giờ cô vẫn còn mái tóc dài màu đen sáng bóng, rằng đàn bà thép mái tóc bạc, khi đó cô chỉ qua năm mươi tuổi mà thôi.
Cảm giác khi xem TV và thấy thật khác , nếu đời Bạch Du khâm phục nhất là ai thì chắc chắn là Cảnh Phỉ mắt, thậm chí cô thể cảm giác kích động phấn khích của fans khi thấy thần tượng. Bây giờ cô kích động, ước thể lấy giấy bút để cô ký tên cho .
Cảnh Anh nhạy bén nhận thấy ánh mắt của cô, cô đánh giá cô để chút dấu vết về phía cô Vương: “Đây là sinh viên mà giới thiệu cho ?”
Cô Vương mỉm và gật đầu: “ , em tên Bạch Du, là thủ khoa của kỳ thi Đại Học tỉnh Phúc Kiến và là một sinh viên thông minh ham học.”
Lúc Cảnh Anh mới Bạch Du: “Cậu chút ấn tượng, là đại diện sinh viên mới tham gia buổi lễ tựu trường ?”
Bạch Du ngờ cô , cô khẽ gật đầu đầy kích động: “ , tiền bối Cảnh thấy em phỏng vấn báo chí ư?”
TBC
Cảnh Anh lắc đầu: “Cũng coi là , chị tên em là vì em họ của chị thường xuyên nhắc tới em khi ở nhà, nó còn là em giành vị trí đại diện sinh viên mới của nó.”
“?”
Vẻ mặt Bạch Du đầy dấu chấm hỏi, trong lòng cảm thấy khiếp sợ…
Cảnh Anh, Cảnh Phỉ, đều là họ Cảnh, chẳng lẽ nào…
Cảnh Anh khẽ gật đầu như là để chắc chắn suy đoán của cô: “Xem là em đoán , Cảnh Phỉ là em họ của chị, các em còn cạnh tranh phụ tá cho Vương Nhược Di. Bây giờ xem là em cạnh tranh thua nhỉ?”
Bạch Du: “...”
Thế giới thật sự nhỏ, cô ngờ Cảnh Anh là chị họ của Cảnh Phỉ.
Nhớ tới chuyện lúc nãy chọc Cảnh Phỉ tới mức dậm chân, khóe môi của cô khỏi co giật. Không Cảnh Phỉ tố cáo với Nữ Thần nữa?
Nếu cô Cảnh Phỉ là em họ của Nữ Thần trong lòng cô thì cô gọi cô là quái vật lông mũi và đồ mũi to .
Bạch Du càng nghĩ càng cảm thấy chột .
Cô Vương dáng vẻ ngạc nhiên của Bạch Du, cô nghĩ rằng cô chọt trúng chuyện đau lòng, thế là cô vội lên tiếng giải nguy: “Được , đừng bắt nạt sinh viên của nữa, nếu sẽ để yên cho đấy. Hơn nữa chúng tới một lúc lâu, chúng ở cửa tới khi nào đây?”
Cô Vương thể dùng giọng điệu để chuyện, xem mối quan hệ của bọn họ tệ.